Trăng Hàn Chìm Đáy Sông Thơ - Khánh Duy
-
Nhạc sĩ: Ngọc Sơn (Nhạc Sĩ)
-
Thể loại: Trữ Tình
ĐĂNG NHẬP
Để thưởng thức chất lượng âm nhạc tốt nhất
- Yêu thích
- Thêm vào
- Tải về máy
- Chia sẻ
-
Cài nhạc chờ
Cài Nhạc Chờ
Bài hát chưa có nhạc chờ. Vui lòng chọn bài khác
Lưu ý: dịch vụ chỉ hỗ trợ nhà mạng Viettel và Mobiphone
Đã hiểu
Lời bài hát
Trăng Hàn rơi lặng lẻ bên sông
đêm bâng khuâng tiếng vọng kinh cầu
ai thắp nến đưa người xa biệt
Hồn thơ điên phiêu lãng nghìn sau
Ôm cơn đau kêu tên Mộng Cầm
ước mơ sau lời cuối cho nhau
Lệ ướt mi xa biệt người tình...người tình
Đêm vạc sầu kêu nhớ kêu thương
nghe bâng khuâng tiếng vọng chuông trầm.
Từng câu thơ tan thành suối lệ,
người ra đi mãi mãi tình si.
Trăng đêm nay thương ai trăng sầu,
khúc kinh ru buồn bả đêm thu.
Rồi sớm mai bên đời còn người chờ người!
Từng đêm lệ trăng, gọi nhớ mãi nhớ mãi.
Ôi người thơ ơi, từ đây trăng buồn vì người
Chìm sâu năm tháng dài, mòn mỏi trong cơn đau
Lòng hoang phế, hết rồi người khuất trăng tàn
Dòng đời vô tình xui duyên bẽ bàng
yêu nhau chi mệnh số đau chia ly không còn gì
Bến mê còn đó người xa khuất xa
trong một đêm gió lộng, hồn chìm theo câu kinh...
Trăng Hàn rơi chìm đáy sông thơ,
nghe rưng rưng khúc biệt kinh cầu..
Ai thắp nến đưa người xa người!
Đời xuôi tay mãi mãi còn đâu.
Câu thơ ru miên man điệu buồn,
bến sông trăng ngày đó em ơi.
Nhìn cõi đau âm thầm một mình...một mình!
Đêm hạ vàng sầu nhớ đu đưa
qua cơn mê giấc mộng chưa tròn.
Thôi đã dứt câu thề duyên nợ
người ra đi mãi mãi tình đau
Trăng đêm nay thương ai trăng sầu
Cõi hư vô buồn bã thiên thu
Người nhớ cho bên đời còn người chờ người...
đêm bâng khuâng tiếng vọng kinh cầu
ai thắp nến đưa người xa biệt
Hồn thơ điên phiêu lãng nghìn sau
Ôm cơn đau kêu tên Mộng Cầm
ước mơ sau lời cuối cho nhau
Lệ ướt mi xa biệt người tình...người tình
Đêm vạc sầu kêu nhớ kêu thương
nghe bâng khuâng tiếng vọng chuông trầm.
Từng câu thơ tan thành suối lệ,
người ra đi mãi mãi tình si.
Trăng đêm nay thương ai trăng sầu,
khúc kinh ru buồn bả đêm thu.
Rồi sớm mai bên đời còn người chờ người!
Từng đêm lệ trăng, gọi nhớ mãi nhớ mãi.
Ôi người thơ ơi, từ đây trăng buồn vì người
Chìm sâu năm tháng dài, mòn mỏi trong cơn đau
Lòng hoang phế, hết rồi người khuất trăng tàn
Dòng đời vô tình xui duyên bẽ bàng
yêu nhau chi mệnh số đau chia ly không còn gì
Bến mê còn đó người xa khuất xa
trong một đêm gió lộng, hồn chìm theo câu kinh...
Trăng Hàn rơi chìm đáy sông thơ,
nghe rưng rưng khúc biệt kinh cầu..
Ai thắp nến đưa người xa người!
Đời xuôi tay mãi mãi còn đâu.
Câu thơ ru miên man điệu buồn,
bến sông trăng ngày đó em ơi.
Nhìn cõi đau âm thầm một mình...một mình!
Đêm hạ vàng sầu nhớ đu đưa
qua cơn mê giấc mộng chưa tròn.
Thôi đã dứt câu thề duyên nợ
người ra đi mãi mãi tình đau
Trăng đêm nay thương ai trăng sầu
Cõi hư vô buồn bã thiên thu
Người nhớ cho bên đời còn người chờ người...
Cảm ơn
Các nội dung báo cáo sẽ được xem xét trong vòng 24h và trong giờ hành chính.
Bình luận