Tiếng Vọng - Oringchains
-
Nhạc sĩ: Nguyễn Hồng Vỹ
ĐĂNG NHẬP
Để thưởng thức chất lượng âm nhạc tốt nhất
- Yêu thích
- Thêm vào
- Tải về máy
- Chia sẻ
-
Cài nhạc chờ
Cài Nhạc Chờ
Bài hát chưa có nhạc chờ. Vui lòng chọn bài khác
Lưu ý: dịch vụ chỉ hỗ trợ nhà mạng Viettel và Mobiphone
Đã hiểu
Lời bài hát
1. Muốn ngửi thấy gió khi nó 1 xó
Ở trong 1 căn phòng mà chỉ có 1 mình nó
Ở trong không gian đó ai quan tâm đến nó, hay chỉ là trái tim hạnh phúc đã méo mó
Ai? Không có 1 ai
Thu mình 1 xó nó vẫn hướng đến ngày mai
Ai là người sai vậy?
Nó muốn đc nhìn thấy những vết thương còn sưng tấy
Và từng ngày cứ trôi, trôi biết mấy.
Muốn được tung bay lên
Muốn lưu 1 cái tên
Muốn định hướng trên hết
Muốn không là con sên
Muốn như là bao người
Muốn ta là vui tươi
Muốn luôn được vui cười
Nó muốn
Nhưng đâu có đơn giản
Sa mạc thì khô khan
Lấy đâu ra người bạn chung sức cùng nguy nan
Ai cũng muốn như vô can, không quan tâm và vô nghĩ
Một tình huống sẽ vụt tan
Nơi ánh sáng biến mất khi
Anh em, gia đình, tình yêu, giấc mơ tất cả mà ra đi rồi nó sẽ bơ vơ.
[Chorus:]
Một mình ta dường như đang lạc vào không gian ngột ngạt
Cùng tiếng vang vọng đâu đó
Rồi ta thét lên trong cơn mê
Để bóng đêm sẽ tan dần.
2. Một căn phòng trống
Một linh hồn sống
Ngày nào cũng giống nhau, ngày nào nó cũng đau, ngày nào cũng như vậy, thức dậy vào mỗi sáng
Nó muốn có 1 việc làm khi mọi người đang đổ xô: đồ hiệu, xe hơi, cuối tuần đi dạo chơi, cơm bưng tới miệng, vi vu đi khắp nơi
Danh vọng - hay là một tiếng vọng âm vang ở trong họng, sâu vào rất trong
Rồi từ phía sau mọi việc sẽ chấm hết
Như 1 đường cong thây ma đang lê lết
Tạo nên 1 cái vòng
Nhốt nó vao bên trong
Khi nó không đề phòng
Tất cả coi như xong
Chiến đấu, nó sẽ phải chiến đấu
Đối diện với bản thân
Dù có xinh, xấu
Biển bóng tối đang ở nơi đâu
Yoo, và con đường mà nó chọn.
[Chorus:]
Một mình ta dường như đang lạc vào không gian ngột ngạt
Cùng tiếng vang vọng đâu đó
Rồi ta thét lên trong cơn mê
Để bóng đêm sẽ tan dần.
Giọt nước mắt ngày nào còn đâu ngày nào
Vùng vẫy trong cơn mơ mình ta bước
Từng bậc thang ngược dòng thời gian
Để ta không còn sợ hãi.
(scream)
3. Rồi nhiều khi nó muốn thoát ra căn phòng này
Sẽ bay xa nó muốn thoát ra không gian này
Tung đôi cánh đập vỡ định nghĩa thời gian này
Để trở lại 1 cõi cuộc sống này
Nhưng liệu toan tính sẽ trở thành hiện thực?
Vì mấy giấc mơ không bao giờ có thực
Nó sẽ làm gi cho vơi đi nỗi bực
Loay hoay trong cùng cực và nó tìm giấy mực
Rồi bắt đầu xoay sở nó tìm lấy cây bút viết
Nó viết lên những tờ giấy như thể nó đang muốn giết
Phải giết đi 1 ước mơ
Phải giết đi 1 quá khứ
Phải giết đi 1 nỗi nhớ
Phải giết đi cái giả vờ
Nhưng làm sao được vì nó rất nhát gan
Ván bài đã cược, nước mắt đã lệ tràn
Hạnh phúc duy nhất thì cũng đã vụt tan
Không 1 lời hỏi hai
Chỉ nghe thấy phàn nàn.
Gia đình là gì mà lúc cần không có?
Hạnh phúc là gì sao mãi đi đâu đó?
Bạn bè là gì tại sao nó không có?
Và tình yêu là gì tại sao lại khinh nó?
[Chorus:]
Một mình ta dường như đang lạc vào không gian ngột ngạt
Cùng tiếng vang vọng đâu đó
Rồi ta thét lên trong cơn mê
Để bóng đêm sẽ tan dần.
Giọt nước mắt ngày nào còn đâu ngày nào
Vùng vẫy trong cơn mơ mình ta bước
Từng bậc thang ngược dòng thời gian
Để ta không còn sợ hãi
Ở trong 1 căn phòng mà chỉ có 1 mình nó
Ở trong không gian đó ai quan tâm đến nó, hay chỉ là trái tim hạnh phúc đã méo mó
Ai? Không có 1 ai
Thu mình 1 xó nó vẫn hướng đến ngày mai
Ai là người sai vậy?
Nó muốn đc nhìn thấy những vết thương còn sưng tấy
Và từng ngày cứ trôi, trôi biết mấy.
Muốn được tung bay lên
Muốn lưu 1 cái tên
Muốn định hướng trên hết
Muốn không là con sên
Muốn như là bao người
Muốn ta là vui tươi
Muốn luôn được vui cười
Nó muốn
Nhưng đâu có đơn giản
Sa mạc thì khô khan
Lấy đâu ra người bạn chung sức cùng nguy nan
Ai cũng muốn như vô can, không quan tâm và vô nghĩ
Một tình huống sẽ vụt tan
Nơi ánh sáng biến mất khi
Anh em, gia đình, tình yêu, giấc mơ tất cả mà ra đi rồi nó sẽ bơ vơ.
[Chorus:]
Một mình ta dường như đang lạc vào không gian ngột ngạt
Cùng tiếng vang vọng đâu đó
Rồi ta thét lên trong cơn mê
Để bóng đêm sẽ tan dần.
2. Một căn phòng trống
Một linh hồn sống
Ngày nào cũng giống nhau, ngày nào nó cũng đau, ngày nào cũng như vậy, thức dậy vào mỗi sáng
Nó muốn có 1 việc làm khi mọi người đang đổ xô: đồ hiệu, xe hơi, cuối tuần đi dạo chơi, cơm bưng tới miệng, vi vu đi khắp nơi
Danh vọng - hay là một tiếng vọng âm vang ở trong họng, sâu vào rất trong
Rồi từ phía sau mọi việc sẽ chấm hết
Như 1 đường cong thây ma đang lê lết
Tạo nên 1 cái vòng
Nhốt nó vao bên trong
Khi nó không đề phòng
Tất cả coi như xong
Chiến đấu, nó sẽ phải chiến đấu
Đối diện với bản thân
Dù có xinh, xấu
Biển bóng tối đang ở nơi đâu
Yoo, và con đường mà nó chọn.
[Chorus:]
Một mình ta dường như đang lạc vào không gian ngột ngạt
Cùng tiếng vang vọng đâu đó
Rồi ta thét lên trong cơn mê
Để bóng đêm sẽ tan dần.
Giọt nước mắt ngày nào còn đâu ngày nào
Vùng vẫy trong cơn mơ mình ta bước
Từng bậc thang ngược dòng thời gian
Để ta không còn sợ hãi.
(scream)
3. Rồi nhiều khi nó muốn thoát ra căn phòng này
Sẽ bay xa nó muốn thoát ra không gian này
Tung đôi cánh đập vỡ định nghĩa thời gian này
Để trở lại 1 cõi cuộc sống này
Nhưng liệu toan tính sẽ trở thành hiện thực?
Vì mấy giấc mơ không bao giờ có thực
Nó sẽ làm gi cho vơi đi nỗi bực
Loay hoay trong cùng cực và nó tìm giấy mực
Rồi bắt đầu xoay sở nó tìm lấy cây bút viết
Nó viết lên những tờ giấy như thể nó đang muốn giết
Phải giết đi 1 ước mơ
Phải giết đi 1 quá khứ
Phải giết đi 1 nỗi nhớ
Phải giết đi cái giả vờ
Nhưng làm sao được vì nó rất nhát gan
Ván bài đã cược, nước mắt đã lệ tràn
Hạnh phúc duy nhất thì cũng đã vụt tan
Không 1 lời hỏi hai
Chỉ nghe thấy phàn nàn.
Gia đình là gì mà lúc cần không có?
Hạnh phúc là gì sao mãi đi đâu đó?
Bạn bè là gì tại sao nó không có?
Và tình yêu là gì tại sao lại khinh nó?
[Chorus:]
Một mình ta dường như đang lạc vào không gian ngột ngạt
Cùng tiếng vang vọng đâu đó
Rồi ta thét lên trong cơn mê
Để bóng đêm sẽ tan dần.
Giọt nước mắt ngày nào còn đâu ngày nào
Vùng vẫy trong cơn mơ mình ta bước
Từng bậc thang ngược dòng thời gian
Để ta không còn sợ hãi
Cảm ơn
Các nội dung báo cáo sẽ được xem xét trong vòng 24h và trong giờ hành chính.
Bình luận