Quá Nhanh, Quá Bất Ngờ - Diby
-
Nhạc sĩ: Diby
-
Thể loại: Rap/Hiphop Việt
ĐĂNG NHẬP
Để thưởng thức chất lượng âm nhạc tốt nhất
- Yêu thích
- Thêm vào
- Tải về máy
- Chia sẻ
-
Cài nhạc chờ
Cài Nhạc Chờ
Bài hát chưa có nhạc chờ. Vui lòng chọn bài khác
Lưu ý: dịch vụ chỉ hỗ trợ nhà mạng Viettel và Mobiphone
Đã hiểu
Lời bài hát
Lâu chưa? Mình chia tay đã lâu chưa?
Trầm tĩnh 1 phút trút tiếng thở dài nghĩ về em lại đau nữa...
nói sau cơn mưa trời sẽ lại sáng đầy ấp nắng vàng phủ lên tim
phải chăng không đủ phá vỡ lớp băng đóng từ lâu nấu trong im lìm
cái cảm giác hiu quạnh... tiếp tục bao trùm cả không gian
lãng vãng mơ hồ giọng nói bên tai ai gọi anh dậy sau đêm dài
cứ thế rụt rè bắt đầu ngày mới không dám đặt chân xuống mặt đất
vì anh sợ đối diện trước mắt sự cô đơn bởi mất em điều đó là thật
một đứa thì cứng đầu, còn đứa kia thì nóng vội
từng lời chua chát phát ra từ đôi môi chẳng bận tâm ai có lỗi
đôi bàn tay không cần trở đoạn tơ rối không cần gỡ
cứ thế tình yêu không còn thở nhưng chẳng đứa nào chủ động tới đỡ
quay lưng trong cứng rắn vì sự cố chấp đang lên ngôi
ai cũng khẳng định rằng mình làm đúng nên chẳng bào chửa chi một lời
sự lạnh nhạt cứ thế cứ thế qua một ngày lại nhân đôi
cũng chẳng ai buông ra lời chia tay loay hoay cũng chẳng xin lỗi.
ai đúng còn ai sai vẫn câu nghi vấn anh lặp lại
ngập ngừng nghĩ đến ngày mai ai sẽ chủ động nhận mình sai
là ai chờ ai là ai đợi ai nhìn vẻ bề ngoài không thể cãi
nội tâm mỗi người vẫn là mỗi ý cứng đầu đi theo vết trượt dài
Thời gian trôi chậm rãi thực sự mà nói chẳng muốn buông
vì vắng đi em như biển vắng thuyền lênh đênh sóng cuồn cuộn
nhưng quá muộn cho sự xám hối mọi thứ diễn ra trong không tưởng
em cùng ai kia dệt tình yêu mới quá bất ngờ chẳng thể đo lường
thôi rồi! chết rồi! anh tìm em trong vội vã
nhưng xong rồi! hết rồi! làm sao để có thế chấp vá
thấp thoáng từ xa bóng ai quen thuộc trong 1 vòng tay khác
rãi rác từng giây cơn đau vật vã chẳng lý do nào trách em bội bạc
1 2 3 4 5 6 7
một tuần lặng lẽ đếm thời gian trôi đối đầu hiện tại cứ muốn bỏ chạy
muốn lay động một chút ký ức để quay mặt về phía anh
mỗi lần chủ động tao ra cuộc hẹn em lơ lãng để né tránh
có phải chăng em đã hết yêu, hay quen người khác để anh hiểu
hiểu được giá trị của tình yêu....không chủ động níu thì phải ráng chịu
là viễn cảnh mà em sắp đặt dĩ nhiên em yêu người khác rồi
làm sao chấp nhận được điều trước mắt để vẽ nụ cười trên đôi môi
Trầm tĩnh 1 phút trút tiếng thở dài nghĩ về em lại đau nữa...
nói sau cơn mưa trời sẽ lại sáng đầy ấp nắng vàng phủ lên tim
phải chăng không đủ phá vỡ lớp băng đóng từ lâu nấu trong im lìm
cái cảm giác hiu quạnh... tiếp tục bao trùm cả không gian
lãng vãng mơ hồ giọng nói bên tai ai gọi anh dậy sau đêm dài
cứ thế rụt rè bắt đầu ngày mới không dám đặt chân xuống mặt đất
vì anh sợ đối diện trước mắt sự cô đơn bởi mất em điều đó là thật
một đứa thì cứng đầu, còn đứa kia thì nóng vội
từng lời chua chát phát ra từ đôi môi chẳng bận tâm ai có lỗi
đôi bàn tay không cần trở đoạn tơ rối không cần gỡ
cứ thế tình yêu không còn thở nhưng chẳng đứa nào chủ động tới đỡ
quay lưng trong cứng rắn vì sự cố chấp đang lên ngôi
ai cũng khẳng định rằng mình làm đúng nên chẳng bào chửa chi một lời
sự lạnh nhạt cứ thế cứ thế qua một ngày lại nhân đôi
cũng chẳng ai buông ra lời chia tay loay hoay cũng chẳng xin lỗi.
ai đúng còn ai sai vẫn câu nghi vấn anh lặp lại
ngập ngừng nghĩ đến ngày mai ai sẽ chủ động nhận mình sai
là ai chờ ai là ai đợi ai nhìn vẻ bề ngoài không thể cãi
nội tâm mỗi người vẫn là mỗi ý cứng đầu đi theo vết trượt dài
Thời gian trôi chậm rãi thực sự mà nói chẳng muốn buông
vì vắng đi em như biển vắng thuyền lênh đênh sóng cuồn cuộn
nhưng quá muộn cho sự xám hối mọi thứ diễn ra trong không tưởng
em cùng ai kia dệt tình yêu mới quá bất ngờ chẳng thể đo lường
thôi rồi! chết rồi! anh tìm em trong vội vã
nhưng xong rồi! hết rồi! làm sao để có thế chấp vá
thấp thoáng từ xa bóng ai quen thuộc trong 1 vòng tay khác
rãi rác từng giây cơn đau vật vã chẳng lý do nào trách em bội bạc
1 2 3 4 5 6 7
một tuần lặng lẽ đếm thời gian trôi đối đầu hiện tại cứ muốn bỏ chạy
muốn lay động một chút ký ức để quay mặt về phía anh
mỗi lần chủ động tao ra cuộc hẹn em lơ lãng để né tránh
có phải chăng em đã hết yêu, hay quen người khác để anh hiểu
hiểu được giá trị của tình yêu....không chủ động níu thì phải ráng chịu
là viễn cảnh mà em sắp đặt dĩ nhiên em yêu người khác rồi
làm sao chấp nhận được điều trước mắt để vẽ nụ cười trên đôi môi
Cảm ơn
Các nội dung báo cáo sẽ được xem xét trong vòng 24h và trong giờ hành chính.
Bình luận