Người Từng Trao Hạnh Phúc - Lik'Pi
-
Nhạc sĩ: Lik'Pi
-
Thể loại: Rap/Hiphop Việt
ĐĂNG NHẬP
Để thưởng thức chất lượng âm nhạc tốt nhất
- Yêu thích
- Thêm vào
- Tải về máy
- Chia sẻ
-
Cài nhạc chờ
Cài Nhạc Chờ
Bài hát chưa có nhạc chờ. Vui lòng chọn bài khác
Lưu ý: dịch vụ chỉ hỗ trợ nhà mạng Viettel và Mobiphone
Đã hiểu
Lời bài hát
[Ver1:]
Lại một lần nửa anh rơi nước mắt để anh tìm lại cái quá khứ
Để rồi tim anh nó lại đau thắt khi anh chợt nhớ câu giả từ
Anh trách ngày đó, mình đã đến rồi lại đi trong nước mắt
Số phận trớ trêu, hay là ông trời ổng xếp đặt
Anh khẽ cười vì anh đã, từng là người trao hạnh phúc
Để rồi bây giờ chính anh đã phải nhận cái hậu quả rồi ngả gục
Anh ghét mình, ghét ngày xưa, anh ghét tất cã mọi thứ
Và anh đã mất đi nụ cười đó thay vào nước mắt em biết không, kể từ
Lúc em đi, anh nghĩ cuộc đời mình lật sang trang mới
Nhưng nào ngờ anh đã sai lầm khi đối diện khó khăn đang tới
Mới hôm qua vẫn đang vui cười, nhưng hôm nay thì lại khác
Biết phải làm sao đành đôi chấp nhận bởi vì anh đáng bị trừng phạt
Nhưng hình bóng em cứ hiện hữu trong đầu rồi đưa anh vào giấc ngủ
Rồi anh lại mơ, giấc mơ đó, anh dắt em đi giữa chiều thu
Nụ cười đó và chiếc răng khểnh, làm sao anh quên được
Giật mình tỉnh giấc thì ra là mơ mà sao mắt anh vẫn còn ướt.
[Hook:]
Nụ cười ngày đó giờ đã mất đi
Chỉ còn anh cùng những nổi đau
Chợt nát tan lòng, khi thấy em vui bên người yêu mới
Hạnh phúc đó anh không nắm giữ được thì
Đành thôi mất em muôn đời
Tình yêu đó anh xin nhường cho người đến sau.
[Ver2:]
Muốn kiếm chút tiền để về Việt Nam rồi ghé thăm em,anh tặng quà
Nhưng mấy ai hiểu cho anh lúc này gia đình thật sự khó khăn quá
Anh phải làm lụng trong vất vả, chi phí gia đình lo tất cã
Chứ chưa bao giờ anh dám ăn chơi lêu lỏng như là con người ta
Và bây giờ anh biết phải làm jìe khi mà cái vách ngăn còn quá lớn
Cho dù anh cố gạt đi nhưng sao càng ngày anh thấy càng rỏ hơn
Vách ngăn thứ nhất là gia đình
Vách ngăn thứ hai là vật chất
Vách ngăn cuối cùng chắc em cũng hiểu mình cách xa một vòng trái đất
Uhm! anh cảm ơn em nhiều, vì thời gian qua anh vui lắm
Anh chỉ vui lúc, thấy em cười dù bàn tay em anh chưa nắm
Không biết nơi đó người ấy có tốt với em như là anh đã từng
Muốn nhấc máy lên và gọi nhưng anh chỉ trên danh nghĩa một người dưng
Chỉ biết ngậm ngùi mà nuốt nước mắt lặng nghe con tim này đau đớn
Chẳng biết làm jìe (x2), đành thôi tập sống với cô đơn
Nhưng chưa bao giờ anh muốn xa em đâu, dù rằng là nửa bước
Vì em là người anh yêu, không có một ai thay thế được.
Lại một lần nửa anh rơi nước mắt để anh tìm lại cái quá khứ
Để rồi tim anh nó lại đau thắt khi anh chợt nhớ câu giả từ
Anh trách ngày đó, mình đã đến rồi lại đi trong nước mắt
Số phận trớ trêu, hay là ông trời ổng xếp đặt
Anh khẽ cười vì anh đã, từng là người trao hạnh phúc
Để rồi bây giờ chính anh đã phải nhận cái hậu quả rồi ngả gục
Anh ghét mình, ghét ngày xưa, anh ghét tất cã mọi thứ
Và anh đã mất đi nụ cười đó thay vào nước mắt em biết không, kể từ
Lúc em đi, anh nghĩ cuộc đời mình lật sang trang mới
Nhưng nào ngờ anh đã sai lầm khi đối diện khó khăn đang tới
Mới hôm qua vẫn đang vui cười, nhưng hôm nay thì lại khác
Biết phải làm sao đành đôi chấp nhận bởi vì anh đáng bị trừng phạt
Nhưng hình bóng em cứ hiện hữu trong đầu rồi đưa anh vào giấc ngủ
Rồi anh lại mơ, giấc mơ đó, anh dắt em đi giữa chiều thu
Nụ cười đó và chiếc răng khểnh, làm sao anh quên được
Giật mình tỉnh giấc thì ra là mơ mà sao mắt anh vẫn còn ướt.
[Hook:]
Nụ cười ngày đó giờ đã mất đi
Chỉ còn anh cùng những nổi đau
Chợt nát tan lòng, khi thấy em vui bên người yêu mới
Hạnh phúc đó anh không nắm giữ được thì
Đành thôi mất em muôn đời
Tình yêu đó anh xin nhường cho người đến sau.
[Ver2:]
Muốn kiếm chút tiền để về Việt Nam rồi ghé thăm em,anh tặng quà
Nhưng mấy ai hiểu cho anh lúc này gia đình thật sự khó khăn quá
Anh phải làm lụng trong vất vả, chi phí gia đình lo tất cã
Chứ chưa bao giờ anh dám ăn chơi lêu lỏng như là con người ta
Và bây giờ anh biết phải làm jìe khi mà cái vách ngăn còn quá lớn
Cho dù anh cố gạt đi nhưng sao càng ngày anh thấy càng rỏ hơn
Vách ngăn thứ nhất là gia đình
Vách ngăn thứ hai là vật chất
Vách ngăn cuối cùng chắc em cũng hiểu mình cách xa một vòng trái đất
Uhm! anh cảm ơn em nhiều, vì thời gian qua anh vui lắm
Anh chỉ vui lúc, thấy em cười dù bàn tay em anh chưa nắm
Không biết nơi đó người ấy có tốt với em như là anh đã từng
Muốn nhấc máy lên và gọi nhưng anh chỉ trên danh nghĩa một người dưng
Chỉ biết ngậm ngùi mà nuốt nước mắt lặng nghe con tim này đau đớn
Chẳng biết làm jìe (x2), đành thôi tập sống với cô đơn
Nhưng chưa bao giờ anh muốn xa em đâu, dù rằng là nửa bước
Vì em là người anh yêu, không có một ai thay thế được.
Cảm ơn
Các nội dung báo cáo sẽ được xem xét trong vòng 24h và trong giờ hành chính.
Bình luận