Người Nhà Quê - Dương Quang Tú
-
Thể loại: Trữ Tình
ĐĂNG NHẬP
Để thưởng thức chất lượng âm nhạc tốt nhất
- Yêu thích
- Thêm vào
- Tải về máy
- Chia sẻ
-
Cài nhạc chờ
Cài Nhạc Chờ
Đối với thuê bao Viettel
Để tải bài hát Người Nhà Quê - Dương Quang Tú làm nhạc chờ
Mời Quý khách soạn tin theo cú pháp:
KB1 7098827 gửi 1221Giá: 3000đ
Lưu ý: dịch vụ chỉ hỗ trợ nhà mạng Viettel và Mobiphone
Đã hiểu
Lời bài hát
|
Hợp Âm Guitar
Từ miền quê tôi theo cha, tôi theo mẹ đến phố lớn
Cũng như bao người, cha mẹ tôi lên thành phố kiếm sống
Mọi thứ nơi đây dường như là quá chật chội
Nhưng mà đẹp và đông người hơn
Thời gian trôi theo ngày tháng tôi bây giờ cũng đã lớn
Cũng như bao người nhưng mà tôi vẫn còn ngốc nghếch quá
Mọi thứ nơi đây dường như không dành cho tôi
Vì tôi đâu phải người thành phố
Ừ tôi nhà quê nên là tôi đâu biết nông sâu lòng người
Ừ tôi nhà quê nên là tôi nào đâu có biết tính toan
Chỉ biết thật thà chẳng suy tính, chẳng dối gian ai bao giờ
Mỗi sáng thức giấc, chọn niềm vui là hát ca
Thì tôi nhà quê nên là tôi đâu biết nói năng ngọt ngào
Thì tôi nhà quê nên là tôi nào đâu có dám với cao
Cứ sống lặng thầm như thế, thoải mái tôi vui cười
Và tôi chẳng ngại ngùng khi nói
Tôi người nhà quê!
À ừ thì nhà của tớ vừa hôm qua đấy thôi
Mới sát nhập vào Hà Nội
Ruộng đồng nhà tớ không còn nữa
Tớ phải lên ở nơi chung cư chật chội
Rồi phải làm quen với nhiều người mới
Nghe hai chữ thành phố cho nó phấn khởi
Thật ra thì gốc gác của tớ vẫn cứ là nông dân vùng nhiệt đới
Từ miền quê tôi theo cha, tôi theo mẹ đến phố lớn
Cũng như bao người, cha mẹ tôi lên thành phố kiếm sống
Mọi thứ nơi đây dường như không dành cho tôi
Vì tôi đâu phải người thành phố
Ừ tôi nhà quê nên là tôi đâu biết nông sâu lòng người
Ừ tôi nhà quê nên là tôi nào đâu có biết tính toan
Chỉ biết thật thà chẳng suy tính, chẳng dối gian ai bao giờ
Mỗi sáng thức giấc, chọn niềm vui là hát ca
Thì tôi nhà quê nên là tôi đâu biết nói năng ngọt ngào
Thì tôi nhà quê nên là tôi nào đâu có dám với cao
Cứ sống lặng thầm như thế, thoải mái tôi vui cười
Và tôi chẳng ngại ngùng khi nói
Anh người nhà quê nhưng biết cố gắng em dám yêu anh không
Anh chỉ im lặng làm việc của mình không cần tỏa sáng ở đám đông
Vì lợi danh với anh như ánh hồng
Bùng cháy rồi lại tắt đi nhanh không
Anh yêu giang sông yêu thiên nhiên yêu bông lúa yêu cánh đồng
Yêu bờ biển và bãi cát và không gian này bát ngát
Anh sẽ hát, khúc hát này thật thà
Ừ tôi nhà quê nên là tôi đâu biết nông sâu lòng người
Ừ tôi nhà quê nên là tôi nào đâu có biết tính toan
Chỉ biết thật thà chẳng suy tính, chẳng dối gian ai bao giờ
Mỗi sáng thức giấc, chọn niềm vui là hát ca
Thì tôi nhà quê nên là tôi đâu biết nói năng ngọt ngào
Thì tôi nhà quê nên là tôi nào đâu có dám với cao
Cứ sống lặng thầm như thế, thoải mái tôi vui cười
Và tôi chẳng ngại ngùng khi nói
Tôi người nhà quê!!!
Cũng như bao người, cha mẹ tôi lên thành phố kiếm sống
Mọi thứ nơi đây dường như là quá chật chội
Nhưng mà đẹp và đông người hơn
Thời gian trôi theo ngày tháng tôi bây giờ cũng đã lớn
Cũng như bao người nhưng mà tôi vẫn còn ngốc nghếch quá
Mọi thứ nơi đây dường như không dành cho tôi
Vì tôi đâu phải người thành phố
Ừ tôi nhà quê nên là tôi đâu biết nông sâu lòng người
Ừ tôi nhà quê nên là tôi nào đâu có biết tính toan
Chỉ biết thật thà chẳng suy tính, chẳng dối gian ai bao giờ
Mỗi sáng thức giấc, chọn niềm vui là hát ca
Thì tôi nhà quê nên là tôi đâu biết nói năng ngọt ngào
Thì tôi nhà quê nên là tôi nào đâu có dám với cao
Cứ sống lặng thầm như thế, thoải mái tôi vui cười
Và tôi chẳng ngại ngùng khi nói
Tôi người nhà quê!
À ừ thì nhà của tớ vừa hôm qua đấy thôi
Mới sát nhập vào Hà Nội
Ruộng đồng nhà tớ không còn nữa
Tớ phải lên ở nơi chung cư chật chội
Rồi phải làm quen với nhiều người mới
Nghe hai chữ thành phố cho nó phấn khởi
Thật ra thì gốc gác của tớ vẫn cứ là nông dân vùng nhiệt đới
Từ miền quê tôi theo cha, tôi theo mẹ đến phố lớn
Cũng như bao người, cha mẹ tôi lên thành phố kiếm sống
Mọi thứ nơi đây dường như không dành cho tôi
Vì tôi đâu phải người thành phố
Ừ tôi nhà quê nên là tôi đâu biết nông sâu lòng người
Ừ tôi nhà quê nên là tôi nào đâu có biết tính toan
Chỉ biết thật thà chẳng suy tính, chẳng dối gian ai bao giờ
Mỗi sáng thức giấc, chọn niềm vui là hát ca
Thì tôi nhà quê nên là tôi đâu biết nói năng ngọt ngào
Thì tôi nhà quê nên là tôi nào đâu có dám với cao
Cứ sống lặng thầm như thế, thoải mái tôi vui cười
Và tôi chẳng ngại ngùng khi nói
Anh người nhà quê nhưng biết cố gắng em dám yêu anh không
Anh chỉ im lặng làm việc của mình không cần tỏa sáng ở đám đông
Vì lợi danh với anh như ánh hồng
Bùng cháy rồi lại tắt đi nhanh không
Anh yêu giang sông yêu thiên nhiên yêu bông lúa yêu cánh đồng
Yêu bờ biển và bãi cát và không gian này bát ngát
Anh sẽ hát, khúc hát này thật thà
Ừ tôi nhà quê nên là tôi đâu biết nông sâu lòng người
Ừ tôi nhà quê nên là tôi nào đâu có biết tính toan
Chỉ biết thật thà chẳng suy tính, chẳng dối gian ai bao giờ
Mỗi sáng thức giấc, chọn niềm vui là hát ca
Thì tôi nhà quê nên là tôi đâu biết nói năng ngọt ngào
Thì tôi nhà quê nên là tôi nào đâu có dám với cao
Cứ sống lặng thầm như thế, thoải mái tôi vui cười
Và tôi chẳng ngại ngùng khi nói
Tôi người nhà quê!!!
Cảm ơn
Các nội dung báo cáo sẽ được xem xét trong vòng 24h và trong giờ hành chính.
Bình luận