Liên Khúc Đêm Buồn Phố Thị, Thói Đời - Quốc Đại
-
Nhạc sĩ: Trúc Phương (Nhạc Sĩ)
-
Thể loại: Trữ Tình
ĐĂNG NHẬP
Để thưởng thức chất lượng âm nhạc tốt nhất
- Yêu thích
- Thêm vào
- Tải về máy
- Chia sẻ
-
Cài nhạc chờ
Cài Nhạc Chờ
Bài hát chưa có nhạc chờ. Vui lòng chọn bài khác
Lưu ý: dịch vụ chỉ hỗ trợ nhà mạng Viettel và Mobiphone
Đã hiểu
Lời bài hát
[Đêm Buồn Phố Thị]
Khi phố nhỏ êm đềm chìm dần trong đêm
Lạnh bước chân đơn bóng đường trần
Mà lòng tái tê xa vắng vọng về
Men đắng nào cho vơi những thương đau.
Em đã bỏ ta rồi từ ngày em đi
Thành phố xưa như quên mất nụ cười
Từ ngày em đi mây gió gọi về
Những đêm trường như hoang vắng đìu hiu.
[ĐK:]
Em còn nhớ những ngày xưa, ngày xưa đó em
Ta dìu trên đường về, mình cầm tay nhau
Trời khuya, gió đưa trăng tàn trên lối nhỏ
Mình vui suốt đêm thâu.
Nay dáng nhỏ xa rồi chỉ còn ta thôi
Về với ta trên khắp nẻo trần
Đường trần ai hay, cay đắng đọa đầy
Kỷ niệm này đã xa khuất tầm tay.
[Thói Đời]
Đường thương đau đày ải nhân gian
Ai chưa qua chưa phải là người
Trong thói đời cười ra nước mắt
Xưa trắng tay gọi tên bằng hữu
Giờ giàu sang quên kẻ tâm giao
Còn gian dối cho nhau.
Người yêu ta rồi cũng xa ta
Nên chung thân ta giận cuộc đời
Đôi mắt nào từng đêm buốt giá
Bên chiếu chăn tình xa nhịp thở
Tiền đổi thay khi rủ cơn mê
Để chua xót trên lối về.
[ĐK:]
Rượu trần ai gội niềm cay đắng
Những suy tư in đậm đường hành
Mình còn ai đâu để vui
Khi trót sa vũng lầy nhân thế
Cỏ ưu tư muộn phiền lên xám môi.
Bạn quên ta tình cũng quên ta
Nên trắng đêm thui thủi một mình
Soi bóng đời bằng gương vỡ nát
Nghe xót xa ngời lên tròng mắt
Đoạn đường xa ta đã đi qua
Ngày vui tới ta vẫn chờ.
Khi phố nhỏ êm đềm chìm dần trong đêm
Lạnh bước chân đơn bóng đường trần
Mà lòng tái tê xa vắng vọng về
Men đắng nào cho vơi những thương đau.
Em đã bỏ ta rồi từ ngày em đi
Thành phố xưa như quên mất nụ cười
Từ ngày em đi mây gió gọi về
Những đêm trường như hoang vắng đìu hiu.
[ĐK:]
Em còn nhớ những ngày xưa, ngày xưa đó em
Ta dìu trên đường về, mình cầm tay nhau
Trời khuya, gió đưa trăng tàn trên lối nhỏ
Mình vui suốt đêm thâu.
Nay dáng nhỏ xa rồi chỉ còn ta thôi
Về với ta trên khắp nẻo trần
Đường trần ai hay, cay đắng đọa đầy
Kỷ niệm này đã xa khuất tầm tay.
[Thói Đời]
Đường thương đau đày ải nhân gian
Ai chưa qua chưa phải là người
Trong thói đời cười ra nước mắt
Xưa trắng tay gọi tên bằng hữu
Giờ giàu sang quên kẻ tâm giao
Còn gian dối cho nhau.
Người yêu ta rồi cũng xa ta
Nên chung thân ta giận cuộc đời
Đôi mắt nào từng đêm buốt giá
Bên chiếu chăn tình xa nhịp thở
Tiền đổi thay khi rủ cơn mê
Để chua xót trên lối về.
[ĐK:]
Rượu trần ai gội niềm cay đắng
Những suy tư in đậm đường hành
Mình còn ai đâu để vui
Khi trót sa vũng lầy nhân thế
Cỏ ưu tư muộn phiền lên xám môi.
Bạn quên ta tình cũng quên ta
Nên trắng đêm thui thủi một mình
Soi bóng đời bằng gương vỡ nát
Nghe xót xa ngời lên tròng mắt
Đoạn đường xa ta đã đi qua
Ngày vui tới ta vẫn chờ.
Cảm ơn
Các nội dung báo cáo sẽ được xem xét trong vòng 24h và trong giờ hành chính.
Bình luận