Liên Khúc Bolero Remix (Ver 3) - Khang Lê
-
Nhạc sĩ: Various Artists 1
-
Thể loại: Trữ Tình
ĐĂNG NHẬP
Để thưởng thức chất lượng âm nhạc tốt nhất
- Yêu thích
- Thêm vào
- Tải về máy
- Chia sẻ
-
Cài nhạc chờ
Cài Nhạc Chờ
Bài hát chưa có nhạc chờ. Vui lòng chọn bài khác
Lưu ý: dịch vụ chỉ hỗ trợ nhà mạng Viettel và Mobiphone
Đã hiểu
Lời bài hát
[Về Đâu Mái Tóc Người Thương]
Hồn lỡ sa vào đôi mắt em
Chiều nao xõa tóc ngồi bên rèm
Thầm ước nhưng nào đâu dám nói
Khép tâm tư lại thôi
Đường hoa vẫn chưa mở lối
Đời lắm phong trần tay trắng tay
Trời đông ngại gió lùa vai gầy
Lầu kín trăng về không lối chiếu
Gác cao ngăn niềm yêu
Thì thôi mơ ước chi nhiều
Bên nhau sao tình xa vạn lý cách biệt mấy sơn khê
Ngày đi mắt em xanh biển sâu, mắt tôi rưng rưng sầu
Lặng nghe tiếng pháo tiễn ai qua cầu
Đường phố muôn màu sao thiếu em
Về đâu làn tóc xõa bên rèm
Lầu vắng không người song khép kín
Nhớ em tôi gọi tên, chỉ nghe lá rơi bên thềm
[Nối Lại Tình Xưa]
Về đây bên nhau, ta nối lại tình xưa
Chuyện tình mà bao năm qua,
em gói ghém thành kỷ niệm
Vai nắng con đường xưa,
những chiều hẹn cơn mưa đổ
Mưa ướt lạnh vai em,
anh thấy lòng mình xót xa
Mùa thu năm nao, anh với em gặp nhau
Tưởng rằng mình quen nhau thôi
Khi đã biết thì yêu rồi
Nuôi trái tim chờ nhau,
hứa hẹn mùa đông muôn thuở
Sương gió lạnh môi em,
anh thấy lòng mình giá băng
Nhưng không ngờ, định mệnh chia rẽ xa nhau,
cuộc đời đôi ta hai lối, em rét mướt giữa trời đơn côi
Còn anh chơi vơi , ngày tháng vơ vơ nơi miền xa vời vợi
Chuyện dĩ vãng buồn lưu luyến chưa hề nguôi
Đêm đông dài, sợ rằng nhung nhớ phôi pha
Tình vào thiên thu mãi mãi
Em sẽ khóc suốt đời anh ơi
Thì em ơi em vì nghiã tương lai ta về xây mộng lại
chuyện cũ sẽ vào dĩ vãng sẽ nhạt phai
Rồi sau cơn mưa, giông tố sẽ vượt qua
Trời đẹp và xanh bao la
Soi sáng lối đường anh về
Chim én mang mùa xuân, xóa mờ niềm đau năm cũ
Anh sẽ về bên em
Ta ấm lại tình cố nhân
Đêm đông dài, sợ rằng nhung nhớ phôi pha
Tình vào thiên thu mãi mãi
Em sẽ khóc suốt đời anh ơi
Thì em ơi em vì nghiã tương lai ta về xây mộng lại
chuyện cũ sẽ vào dĩ vãng sẽ nhạt phai
Một đêm trăng sao, tha thiết thương người xưa
Mình dệt mùa thương năm qua ân ái cũ chẳng phai nhoà
Ta nối lại tình xưa, sống trọn mùa đông muôn thuở
Chim én về xôn xao, ta thấy đời còn có nhau
Anh sẽ về bên em, ta ấm lại tình cố nhân
[Không Bao Giờ Quên Em]
Tôi viết lên đây với tất cả chân thành của lòng tôi trao em.
Ngày nào đã quen nhau, vì chung hướng đời,
mình trót trao nhau nụ cười.
Và tình yêu đó, tôi đem ép trong tim,
Dù bụi thời gian có làm mờ đi kỷ niệm của hai chúng mình.
Tôi cũng không bao giờ, không bao giờ quên em.
Cho đến hôm nay, với nức nở nghẹn ngào, mình mềm lòng xa nhau.
Còn đâu những đêm em dìu tôi lối về,
buồn kể nhau nghe chuyện đời.
Tình mình nay chết như lá uá thu rơi,
Đường trần mồ côi,
tôi lạnh lùng ôm kỷ niệm của hai chúng mình.
Ngơ ngác trong đêm trường,
tôi chưa vơi niềm yêu thương.
Nhớ lúc chia phôi, cầm tay chưa nói hết bao nhiêu niềm thương của tuổi xuân vừa tròn.
Xa nhau, mấy người không buồn không nhớ,
xót xa cho tình yêu.
Nối tiếc xa xôi, ngày xưa em nói vẫn yêu em nghìn năm, vẫn đợi em trọn đời.
Nhưng nay hết rồi, hai người hai lối lúc đêm buồn không em ?
Tôi gói yêu thương, xin trao trả ân tình về người tôi yêu mếm.
Đừng thương tiếc chi em, chuyện hai chúng mình là giấc mơ trong cuộc đời.
Tình mình nay chết, như lá úa thu rơi,
Đường trần mồ côi,
tôi lạnh lùng ôm kỷ niệm của hai chúng mình.
Tuy đã xa nhau rồi, nhưng không bao giờ quên em ...
[Người Yêu Cô Đơn]
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không duyên
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng dở dang
Yêu ai cũng lỡ làng dù rằng tôi chẳng lỗi chi
Đời tôi cô đơn nên yêu ai chẳng bao lâu
Ngày mai đây em lên xe hoa bước theo chồng
Đời tôi quen cô đơn nên tôi chẳng trách em
Tôi quen rồi những chuyện
dang dở từ khi mới yêu !
Tôi quen, tôi đã quen rồi em
Dang dở khi tình yêu không xây trên bạc vàng
Tôi quen, tôi đã quen rồi em
Em khóc làm chi nữa bận lòng gì kẻ trắng tay
Tôi xin, xin chúc em ngày mai
Hoa gấm ngọc ngà luôn
vây quanh em cả cuộc đời
Riêng tôi, duyên kiếp luôn dở dang
Nên suốt đời tôi vẫn yêu cô đơn như tình nhân
Đời tôi cô đơn bao năm qua vẫn cô đơn
Dù ai đẹp đôi nhưng riêng tôi vẫn lạnh lùng
Trời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đây
Tôi không hề trách đời
hay giận đời luôn đổi thay !!!
[Hoa Sứ Nhà Nàng]
Đêm đêm ngửi mùi hương, mùi hoa sứ nhà nàng
Hương nồng hoa tình ái, đậm đà đây đó gọi tên
Nhà nàng cách gần bên, giàn hoa sứ quanh tường
Nhìn sang trộm nhớ thương thầm, mơ ngày mai lứa đôi
Hôm qua mẹ bảo tôi, nhờ hoa sứ nhà nàng
Ướp trà thơm đãi khách họ hàng cô bác đều khen
Nhờ nàng hái giùm tôi, màu hoa thắm chưa tàn
Nụ hoa còn giữ nhụy vàng, chắc nàng hiểu tình tôi
Nhưng đêm trở sầu, em bước qua cầu
Cuộc tình tan theo bể dâu, biết chăng ngày sau
Khi ngõ về gần nhau, tình yêu đã vội phai màu
Đêm đêm ngửi mùi hương, mùi hoa sứ bẻ bàng
Hoa tình yêu rụng vỡ, một trời tim tím thở than
Nhà nàng với nhà tôi tình thân thiết vô vàng
Làm sao nàng nỡ phụ phàng, để tình tôi dở dang
[Duyên Kiếp]
Em ơi nếu mộng không thành thì sao
Non cao đất rộng biết đâu mà tìm
Đường đời mịt mời vạn nẻo về đâu
Mong chờ duyên kiếp đưa lối bác cầu
Em ơi nhắc lại phút xưa gặp nhau
Trên đê vắng người lúc tan chợ chiều
Ngại ngùng mỗi lần anh đến tìm em
Má em ưng hồng vì quá thẹn thùng
Em ơi nhớ chăng thuở ấy
Mỗi khi bóng chiều xuống dần
Em về trên quãng đường xa
Gặp nhau dù không dám cười
Nhìn nhau, nhìn nhau mà lòng vẫn vui
Em ơi phải chăng phút giây ngày ấy
Đôi tim ước mộng bấy lâu thành lời
Dù rằng đường đời ngăn cách tình ta
Phút giây ban đầu mãi không phai nhòa.
[Giọt Lệ Đài Trang]
Ngày xưa ai lá ngọc cành vàng
Ngày xưa ai quyền quý cao sang
Em chính em ngày xưa đó
Ước xây đời lên tột đỉnh nhân gian.
Ngày xưa ai mến nhạc yêu đàn
Ngày xưa ai nghệ sĩ lang thang
Tôi chính tôi ngày xưa đó
Cũng đèo bồng mơ người đẹp lầu quan.
Rồi một hôm tôi gặp nàng
Ðem tiếng hát cung đàn
Với niềm yêu lai láng
Nhưng than ôi quá bẽ bàng
Bao tiếng hát cung đàn
Người chẳng màng còn chê chán.
Nhìn đời thấy lắm phũ phàng
Mượn tiếng hát cung đàn
Quên niềm đau dĩ vãng
Hay đâu giông tố lan tràn
Lên gác tía huy hoàng
Xiêu đổ theo nước mắt nàng.
Còn đâu đâu lá ngọc cành vàng
Còn đâu đâu quyền quý cao sang
Em hỡi em ngày xưa đó
Ðến bây giờ phiêu dạt giữa trần gian.
Gặp tôi vẫn tiếng nhạc cung đàn
Ðời tôi vẫn nghệ sĩ thêng thang
Em, em nhớ xưa rồi em khóc
Tôi thoáng buồn thương dòng lệ đài trang.
[Nói Với Người Tình]
Qua lối nhỏ vào nhà em
Muốn ghé vào thăm sợ ba má em buồn lòng
Lỡ hứa rồi anh biết làm sao đây
Để em mong suốt cả ngày nên buồn lắm
Em cứ hỏi lòng tại sao
Mỗi lúc gặp nhau thì anh nói chuyện đường dài
Đêm trở về em khóc thầm trong tay
Nếu yêu nhau ai lỡ để buồn cho nhau
Xin em hiểu giùm đời anh
Lênh đênh kiếp phong trần nổi trôi theo ngày tháng
Anh đâu có gì Anh đâu có gì ngoài hai bàn tay trắng
Đành để buồn cho em
Em có đòi hỏi gì đâu
Đã biết rằng anh bàn tay trắng đi vào đời
Em chỉ cần hai đứa mình yêu nhau
Có anh bên em sẽ đẹp tình mai sau.
[Xin Gọi Nhau Là Cố Nhân]
Tôi trở về đây lúc đêm vừa lên
Giăng mắt trời mưa phố xưa buồn tênh
Gót mòn tìm dư hương ngày xưa
Bao nhiêu kỷ niệm êm ái
Một tình yêu thoát trên tầm tay
Tôi trở về đây với con đường xưa
Đâu bóng người thương cố nhân về đâu?
Tiếng buồn chợt đâu đây vọng đưa
Công viên lạnh lùng hoang vắng
Ngọn đèn đêm đứng im cúi đầu
[ĐK:]
Thu đến thu đi cho lá vàng lại bay
Em theo bước về nhà ai
Ân tình xưa đã lỡ
Thời gian nào bôi xóa
Kỷ niệm đầu ai đành lòng quên?
Phố buồn mình tôi bước chân lẻ loi
ray rứt trời mưa bỗng nghe mặn môi
Nỗi niềm chuyện tâm tư người ơi
Xin ghi nhạc lòng thương nhớ
Mình gọi nhau cố nhân u sầu.
Hồn lỡ sa vào đôi mắt em
Chiều nao xõa tóc ngồi bên rèm
Thầm ước nhưng nào đâu dám nói
Khép tâm tư lại thôi
Đường hoa vẫn chưa mở lối
Đời lắm phong trần tay trắng tay
Trời đông ngại gió lùa vai gầy
Lầu kín trăng về không lối chiếu
Gác cao ngăn niềm yêu
Thì thôi mơ ước chi nhiều
Bên nhau sao tình xa vạn lý cách biệt mấy sơn khê
Ngày đi mắt em xanh biển sâu, mắt tôi rưng rưng sầu
Lặng nghe tiếng pháo tiễn ai qua cầu
Đường phố muôn màu sao thiếu em
Về đâu làn tóc xõa bên rèm
Lầu vắng không người song khép kín
Nhớ em tôi gọi tên, chỉ nghe lá rơi bên thềm
[Nối Lại Tình Xưa]
Về đây bên nhau, ta nối lại tình xưa
Chuyện tình mà bao năm qua,
em gói ghém thành kỷ niệm
Vai nắng con đường xưa,
những chiều hẹn cơn mưa đổ
Mưa ướt lạnh vai em,
anh thấy lòng mình xót xa
Mùa thu năm nao, anh với em gặp nhau
Tưởng rằng mình quen nhau thôi
Khi đã biết thì yêu rồi
Nuôi trái tim chờ nhau,
hứa hẹn mùa đông muôn thuở
Sương gió lạnh môi em,
anh thấy lòng mình giá băng
Nhưng không ngờ, định mệnh chia rẽ xa nhau,
cuộc đời đôi ta hai lối, em rét mướt giữa trời đơn côi
Còn anh chơi vơi , ngày tháng vơ vơ nơi miền xa vời vợi
Chuyện dĩ vãng buồn lưu luyến chưa hề nguôi
Đêm đông dài, sợ rằng nhung nhớ phôi pha
Tình vào thiên thu mãi mãi
Em sẽ khóc suốt đời anh ơi
Thì em ơi em vì nghiã tương lai ta về xây mộng lại
chuyện cũ sẽ vào dĩ vãng sẽ nhạt phai
Rồi sau cơn mưa, giông tố sẽ vượt qua
Trời đẹp và xanh bao la
Soi sáng lối đường anh về
Chim én mang mùa xuân, xóa mờ niềm đau năm cũ
Anh sẽ về bên em
Ta ấm lại tình cố nhân
Đêm đông dài, sợ rằng nhung nhớ phôi pha
Tình vào thiên thu mãi mãi
Em sẽ khóc suốt đời anh ơi
Thì em ơi em vì nghiã tương lai ta về xây mộng lại
chuyện cũ sẽ vào dĩ vãng sẽ nhạt phai
Một đêm trăng sao, tha thiết thương người xưa
Mình dệt mùa thương năm qua ân ái cũ chẳng phai nhoà
Ta nối lại tình xưa, sống trọn mùa đông muôn thuở
Chim én về xôn xao, ta thấy đời còn có nhau
Anh sẽ về bên em, ta ấm lại tình cố nhân
[Không Bao Giờ Quên Em]
Tôi viết lên đây với tất cả chân thành của lòng tôi trao em.
Ngày nào đã quen nhau, vì chung hướng đời,
mình trót trao nhau nụ cười.
Và tình yêu đó, tôi đem ép trong tim,
Dù bụi thời gian có làm mờ đi kỷ niệm của hai chúng mình.
Tôi cũng không bao giờ, không bao giờ quên em.
Cho đến hôm nay, với nức nở nghẹn ngào, mình mềm lòng xa nhau.
Còn đâu những đêm em dìu tôi lối về,
buồn kể nhau nghe chuyện đời.
Tình mình nay chết như lá uá thu rơi,
Đường trần mồ côi,
tôi lạnh lùng ôm kỷ niệm của hai chúng mình.
Ngơ ngác trong đêm trường,
tôi chưa vơi niềm yêu thương.
Nhớ lúc chia phôi, cầm tay chưa nói hết bao nhiêu niềm thương của tuổi xuân vừa tròn.
Xa nhau, mấy người không buồn không nhớ,
xót xa cho tình yêu.
Nối tiếc xa xôi, ngày xưa em nói vẫn yêu em nghìn năm, vẫn đợi em trọn đời.
Nhưng nay hết rồi, hai người hai lối lúc đêm buồn không em ?
Tôi gói yêu thương, xin trao trả ân tình về người tôi yêu mếm.
Đừng thương tiếc chi em, chuyện hai chúng mình là giấc mơ trong cuộc đời.
Tình mình nay chết, như lá úa thu rơi,
Đường trần mồ côi,
tôi lạnh lùng ôm kỷ niệm của hai chúng mình.
Tuy đã xa nhau rồi, nhưng không bao giờ quên em ...
[Người Yêu Cô Đơn]
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không duyên
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng dở dang
Yêu ai cũng lỡ làng dù rằng tôi chẳng lỗi chi
Đời tôi cô đơn nên yêu ai chẳng bao lâu
Ngày mai đây em lên xe hoa bước theo chồng
Đời tôi quen cô đơn nên tôi chẳng trách em
Tôi quen rồi những chuyện
dang dở từ khi mới yêu !
Tôi quen, tôi đã quen rồi em
Dang dở khi tình yêu không xây trên bạc vàng
Tôi quen, tôi đã quen rồi em
Em khóc làm chi nữa bận lòng gì kẻ trắng tay
Tôi xin, xin chúc em ngày mai
Hoa gấm ngọc ngà luôn
vây quanh em cả cuộc đời
Riêng tôi, duyên kiếp luôn dở dang
Nên suốt đời tôi vẫn yêu cô đơn như tình nhân
Đời tôi cô đơn bao năm qua vẫn cô đơn
Dù ai đẹp đôi nhưng riêng tôi vẫn lạnh lùng
Trời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đây
Tôi không hề trách đời
hay giận đời luôn đổi thay !!!
[Hoa Sứ Nhà Nàng]
Đêm đêm ngửi mùi hương, mùi hoa sứ nhà nàng
Hương nồng hoa tình ái, đậm đà đây đó gọi tên
Nhà nàng cách gần bên, giàn hoa sứ quanh tường
Nhìn sang trộm nhớ thương thầm, mơ ngày mai lứa đôi
Hôm qua mẹ bảo tôi, nhờ hoa sứ nhà nàng
Ướp trà thơm đãi khách họ hàng cô bác đều khen
Nhờ nàng hái giùm tôi, màu hoa thắm chưa tàn
Nụ hoa còn giữ nhụy vàng, chắc nàng hiểu tình tôi
Nhưng đêm trở sầu, em bước qua cầu
Cuộc tình tan theo bể dâu, biết chăng ngày sau
Khi ngõ về gần nhau, tình yêu đã vội phai màu
Đêm đêm ngửi mùi hương, mùi hoa sứ bẻ bàng
Hoa tình yêu rụng vỡ, một trời tim tím thở than
Nhà nàng với nhà tôi tình thân thiết vô vàng
Làm sao nàng nỡ phụ phàng, để tình tôi dở dang
[Duyên Kiếp]
Em ơi nếu mộng không thành thì sao
Non cao đất rộng biết đâu mà tìm
Đường đời mịt mời vạn nẻo về đâu
Mong chờ duyên kiếp đưa lối bác cầu
Em ơi nhắc lại phút xưa gặp nhau
Trên đê vắng người lúc tan chợ chiều
Ngại ngùng mỗi lần anh đến tìm em
Má em ưng hồng vì quá thẹn thùng
Em ơi nhớ chăng thuở ấy
Mỗi khi bóng chiều xuống dần
Em về trên quãng đường xa
Gặp nhau dù không dám cười
Nhìn nhau, nhìn nhau mà lòng vẫn vui
Em ơi phải chăng phút giây ngày ấy
Đôi tim ước mộng bấy lâu thành lời
Dù rằng đường đời ngăn cách tình ta
Phút giây ban đầu mãi không phai nhòa.
[Giọt Lệ Đài Trang]
Ngày xưa ai lá ngọc cành vàng
Ngày xưa ai quyền quý cao sang
Em chính em ngày xưa đó
Ước xây đời lên tột đỉnh nhân gian.
Ngày xưa ai mến nhạc yêu đàn
Ngày xưa ai nghệ sĩ lang thang
Tôi chính tôi ngày xưa đó
Cũng đèo bồng mơ người đẹp lầu quan.
Rồi một hôm tôi gặp nàng
Ðem tiếng hát cung đàn
Với niềm yêu lai láng
Nhưng than ôi quá bẽ bàng
Bao tiếng hát cung đàn
Người chẳng màng còn chê chán.
Nhìn đời thấy lắm phũ phàng
Mượn tiếng hát cung đàn
Quên niềm đau dĩ vãng
Hay đâu giông tố lan tràn
Lên gác tía huy hoàng
Xiêu đổ theo nước mắt nàng.
Còn đâu đâu lá ngọc cành vàng
Còn đâu đâu quyền quý cao sang
Em hỡi em ngày xưa đó
Ðến bây giờ phiêu dạt giữa trần gian.
Gặp tôi vẫn tiếng nhạc cung đàn
Ðời tôi vẫn nghệ sĩ thêng thang
Em, em nhớ xưa rồi em khóc
Tôi thoáng buồn thương dòng lệ đài trang.
[Nói Với Người Tình]
Qua lối nhỏ vào nhà em
Muốn ghé vào thăm sợ ba má em buồn lòng
Lỡ hứa rồi anh biết làm sao đây
Để em mong suốt cả ngày nên buồn lắm
Em cứ hỏi lòng tại sao
Mỗi lúc gặp nhau thì anh nói chuyện đường dài
Đêm trở về em khóc thầm trong tay
Nếu yêu nhau ai lỡ để buồn cho nhau
Xin em hiểu giùm đời anh
Lênh đênh kiếp phong trần nổi trôi theo ngày tháng
Anh đâu có gì Anh đâu có gì ngoài hai bàn tay trắng
Đành để buồn cho em
Em có đòi hỏi gì đâu
Đã biết rằng anh bàn tay trắng đi vào đời
Em chỉ cần hai đứa mình yêu nhau
Có anh bên em sẽ đẹp tình mai sau.
[Xin Gọi Nhau Là Cố Nhân]
Tôi trở về đây lúc đêm vừa lên
Giăng mắt trời mưa phố xưa buồn tênh
Gót mòn tìm dư hương ngày xưa
Bao nhiêu kỷ niệm êm ái
Một tình yêu thoát trên tầm tay
Tôi trở về đây với con đường xưa
Đâu bóng người thương cố nhân về đâu?
Tiếng buồn chợt đâu đây vọng đưa
Công viên lạnh lùng hoang vắng
Ngọn đèn đêm đứng im cúi đầu
[ĐK:]
Thu đến thu đi cho lá vàng lại bay
Em theo bước về nhà ai
Ân tình xưa đã lỡ
Thời gian nào bôi xóa
Kỷ niệm đầu ai đành lòng quên?
Phố buồn mình tôi bước chân lẻ loi
ray rứt trời mưa bỗng nghe mặn môi
Nỗi niềm chuyện tâm tư người ơi
Xin ghi nhạc lòng thương nhớ
Mình gọi nhau cố nhân u sầu.
Cảm ơn
Các nội dung báo cáo sẽ được xem xét trong vòng 24h và trong giờ hành chính.
Bình luận