Liên Khúc 3 - Sơn Hạ, Giáng Tiên, Tuyết Vân Hà
-
Thể loại: Trữ Tình
ĐĂNG NHẬP
Để thưởng thức chất lượng âm nhạc tốt nhất
- Yêu thích
- Thêm vào
- Tải về máy
- Chia sẻ
-
Cài nhạc chờ
Cài Nhạc Chờ
Đối với thuê bao Viettel
Để tải bài hát Liên Khúc 3 - Sơn Hạ,Giáng Tiên,Tuyết Vân Hà làm nhạc chờ
Mời Quý khách soạn tin theo cú pháp:
KB1 5748997 gửi 1221Giá: 3000đ
Lưu ý: dịch vụ chỉ hỗ trợ nhà mạng Viettel và Mobiphone
Đã hiểu
Lời bài hát
Chị hai đi lấy chồng xa, bỏ lại bầy em cúc côi quê nhà. Chị hai đi lấy chồng xa bỏ cha mẹ già hiu quạnh sớm hôm.
Ai lo tách nước hương trà. Ai lo ruộng lúa nương cà hầu cha mẹ già em dạy bơ vơ.
Tình duyên nặng gánh bên vai, ơn sâu biển lớn sông dài. Chị đi bao ngày, cha mẹ giả bỏ lại cho ai.
Lấy chồng xa, hai đi lấy chồng xa, hai về với người ta. Hai bỏ quên quê ngèo.
Quên quê ngèo nơi hai mùa mưa nắng đời qua. Xót xa nơi đất lạ quê người.
Thương em thơ dại xa quê nhà nặng long riêng mang.
Chị hai đi lấy chồng xa, đã bao ngày qua nhớ mong quê nhà. Chị hai đi lấy chồng xa, bỏ cha mẹ già trông đợi héo hon.
Thương con xa xứ non long, an vui hạnh phúc bên chồng. Tình duyên măn nồng hay dang dỡ duyên son.
Thương hai mình hạt sương mai, lỡ duyên cách trở bao ngày, làm dâu xứ lạ, bao nổi buồn tủi phận em ơi.
Giàn hoa giấy hôm nào ngày ta quen biết nhau!
Giàn hoa giấy em trồng tình anh vun đắp xây.
Tụi mình mong sao hoa kia nở nhụy hồng ,
Ta nên vợ nên chồng tình kia thôi sang sông.
Rồi theo tháng năm dài tình ai cũng đổi thay.
Giàn hoa giấy em trồng còn đây bao ước mong ,
Hẹn ngày bên nhau cho đến lúc bạc đầu.
Chung nhau một nhịp cầu không bao giờ mình xa nhau.
Rồi một chiều từ nơi phương xa có người khách lạ sang đây hỏi thăm dò.
Người bảo em sang đò em bằng lòng rời bước sang ngang!
Buồn tiễn đưa em về nơi bến lạ,
Em theo chồng về bên ấy xa xôi!
Hoa năm xưa bên anh màu hoa trắng
Nay sang màu làm vụn vỡ tình ta! chợt nhói con tim
Vọng về từng kỷ niệm!
Hoa xưa hẹn ước rồi để mình anh xót xa thôi!
Giàn hoa giấy hôm nào còn đây bao nỗi đau!
Giàn hoa giấy đâu rồi tình ta đã rẽ đôi!
Mừng ngày vu quy em tôi bước theo chồng,
Bên sân đầy xác pháo hồng như hoa màu vụn vỡ trong tim !!!
Đây dòng lưu niệm xin gửi vào tim
Bao nhiêu buồn vui xót xa nỗi niềm
Chép vào trong trang nhật kí
Tình đời thay một người đi
Tình yêu có chi được gì.
Ngày chàng ra đi hẹn mùa sua đũa nở
Chàng sẽ quay về.... câu hẹn ước bên nhau
Nàng đợi mong đã bao mùa bông trổ
Nước mắt thương chờ... ôm sầu nhớ mênh mông
Em ngóng trông... thao thức bao canh trường
Người đi xa vắng... bấy lâu không trở về
Nơi bến xưa em... đợi mong chàng về
Ai ngờ bên sông vắng anh... thay lòng đổi dạ người ơi
Bao mùa... bao mùa sua đũa trổ bông
Là bao nỗi nhớ... nhớ thương ai trong lòng
Anh ra đi không... hẹn buổi quay về
Để em não nề thơ thẩn suốt đêm thâu
Nào ngờ.... nào ngờ chàng trở về đây
Cùng ai chung bóng kết hoa dây tơ hồng
Chàng ơi sao chua xót trong lòng
Thương bông sua đũa trắng sắc son chung vẹn lòng
Chàng ơi sao chua xót trong lòng
Tương tư sua đũa trắng trách ai.... sao bạc lòng
Giã từ thơ dạy bước vào đời nhau
Tìm đâu thấy đâu cái thưở ban đầu
Vì đời em mang cay đắng
Vì đời em nhiều nước mắt
Hỏi mấy người hiểu được lòng em.
Chẳng có tình yêu vì chưa nói yêu bao giờ
Chẳng có hương say khi người nghoảnh mặt đổi thay
Nước mắt em rơi, theo bước chân cuộc đời
Vì em con gái nên châp nhận bẽ bàng người ơi.
Hoa dại bên đường thấm lạnh vì sương
Ai thương đời em kiêp hoa bên đường
Kỷ niệm từ đây giấu kín, ép vào trong đáy tim khô
Trang nhật kí hoa dại đời tôi.
Mối tình lìa tan, câu giàu sang quên kẻ cơ hàn.
Chữ nghèo còn mang, nên người xưa đã bước sang ngang.
Thương nhau cớ sao, cho tình ta dang dở duyên đầu.
Lời thương hôm nào, sao bây giờ nỡ đành phụ nhau.
Mới ngày nào đây, mình hẹn nhau đến câu bạc đầu.
Mới ngày nào đây, nơi hẹn thề ngàn năm khó phai.
Giờ sao đổi thay, quên tình xưa, quên cả hẹn thề.
Người vui bên chồng, anh bên này nuốt lệ buồn trông.
Không đánh mà đau, không đánh mà đau...
Không đánh mà đau, khi người xưa đã bỏ ta rồi.
Không đánh mà đau, bởi người xưa giờ xa mất nhau.
Ai xui khiến chi, tình chẳng ra gì, vì đôi tay trắng, thân anh nghèo như mực mồng tơi.
Nuốt lệ buồn đau, khi tình xưa đã lỡ nhịp cầu.
Nuốt lệ buồn đau, khi tình ta đã xa mất nhau.
Người ta đón dâu, riêng mình tôi thui thủi âu rầu.
Nhìn em qua cầu, anh nghe lòng trĩu nặng buồn đau.
Bình bát ơ, buồn ai tan tác ơ
Lỡ mối duyên lòng buồn người bỏ xứ xa quê.
Bình bát ơ , tình sao chua chát ơ
Bởi ai phủ phàng qua cầu bỏ bạn mình ên
Ngày xưa, tình duyên hai đứa
Chung bến chung lòng, chung con đò lối nhỏ chờ mong
Ngày đó ơ, tình ai chưa ngó ơ
Bởi câu hẹn hò chờ ngày bình bát trổ bông
Rồi ngày bình bát trổ bông trái cũng chín vàng
Mà sao đò sang bến sông
Để bến sông , người thương nhớ mong
Ngóng trông con đò , con đò bỏ bạn người ơi
Ngày xưa , lối hẹn chiều mưa
Đón đưa nhau về , giờ đây người buông tiễn đưa
Câu thủy chung , tình đợi tình trông
Cớ sao thay lòng bỏ bậu bình bát đau lòng.
Chị hai đi lấy chồng xa, đã bao ngày qua nhớ mong quê nhà. Chị hai đi lấy chồng xa, bỏ cha mẹ già trông đợi héo hon.
Thương con xa xứ non long, an vui hạnh phúc bên chồng. Tình duyên măn nồng hay dang dỡ duyên son.
Thương hai mình hạt sương mai, lỡ duyên cách trở bao ngày, làm dâu xứ lạ, bao nổi buồn tủi phận em ơi.
Ai lo tách nước hương trà. Ai lo ruộng lúa nương cà hầu cha mẹ già em dạy bơ vơ.
Tình duyên nặng gánh bên vai, ơn sâu biển lớn sông dài. Chị đi bao ngày, cha mẹ giả bỏ lại cho ai.
Lấy chồng xa, hai đi lấy chồng xa, hai về với người ta. Hai bỏ quên quê ngèo.
Quên quê ngèo nơi hai mùa mưa nắng đời qua. Xót xa nơi đất lạ quê người.
Thương em thơ dại xa quê nhà nặng long riêng mang.
Chị hai đi lấy chồng xa, đã bao ngày qua nhớ mong quê nhà. Chị hai đi lấy chồng xa, bỏ cha mẹ già trông đợi héo hon.
Thương con xa xứ non long, an vui hạnh phúc bên chồng. Tình duyên măn nồng hay dang dỡ duyên son.
Thương hai mình hạt sương mai, lỡ duyên cách trở bao ngày, làm dâu xứ lạ, bao nổi buồn tủi phận em ơi.
Giàn hoa giấy hôm nào ngày ta quen biết nhau!
Giàn hoa giấy em trồng tình anh vun đắp xây.
Tụi mình mong sao hoa kia nở nhụy hồng ,
Ta nên vợ nên chồng tình kia thôi sang sông.
Rồi theo tháng năm dài tình ai cũng đổi thay.
Giàn hoa giấy em trồng còn đây bao ước mong ,
Hẹn ngày bên nhau cho đến lúc bạc đầu.
Chung nhau một nhịp cầu không bao giờ mình xa nhau.
Rồi một chiều từ nơi phương xa có người khách lạ sang đây hỏi thăm dò.
Người bảo em sang đò em bằng lòng rời bước sang ngang!
Buồn tiễn đưa em về nơi bến lạ,
Em theo chồng về bên ấy xa xôi!
Hoa năm xưa bên anh màu hoa trắng
Nay sang màu làm vụn vỡ tình ta! chợt nhói con tim
Vọng về từng kỷ niệm!
Hoa xưa hẹn ước rồi để mình anh xót xa thôi!
Giàn hoa giấy hôm nào còn đây bao nỗi đau!
Giàn hoa giấy đâu rồi tình ta đã rẽ đôi!
Mừng ngày vu quy em tôi bước theo chồng,
Bên sân đầy xác pháo hồng như hoa màu vụn vỡ trong tim !!!
Đây dòng lưu niệm xin gửi vào tim
Bao nhiêu buồn vui xót xa nỗi niềm
Chép vào trong trang nhật kí
Tình đời thay một người đi
Tình yêu có chi được gì.
Ngày chàng ra đi hẹn mùa sua đũa nở
Chàng sẽ quay về.... câu hẹn ước bên nhau
Nàng đợi mong đã bao mùa bông trổ
Nước mắt thương chờ... ôm sầu nhớ mênh mông
Em ngóng trông... thao thức bao canh trường
Người đi xa vắng... bấy lâu không trở về
Nơi bến xưa em... đợi mong chàng về
Ai ngờ bên sông vắng anh... thay lòng đổi dạ người ơi
Bao mùa... bao mùa sua đũa trổ bông
Là bao nỗi nhớ... nhớ thương ai trong lòng
Anh ra đi không... hẹn buổi quay về
Để em não nề thơ thẩn suốt đêm thâu
Nào ngờ.... nào ngờ chàng trở về đây
Cùng ai chung bóng kết hoa dây tơ hồng
Chàng ơi sao chua xót trong lòng
Thương bông sua đũa trắng sắc son chung vẹn lòng
Chàng ơi sao chua xót trong lòng
Tương tư sua đũa trắng trách ai.... sao bạc lòng
Giã từ thơ dạy bước vào đời nhau
Tìm đâu thấy đâu cái thưở ban đầu
Vì đời em mang cay đắng
Vì đời em nhiều nước mắt
Hỏi mấy người hiểu được lòng em.
Chẳng có tình yêu vì chưa nói yêu bao giờ
Chẳng có hương say khi người nghoảnh mặt đổi thay
Nước mắt em rơi, theo bước chân cuộc đời
Vì em con gái nên châp nhận bẽ bàng người ơi.
Hoa dại bên đường thấm lạnh vì sương
Ai thương đời em kiêp hoa bên đường
Kỷ niệm từ đây giấu kín, ép vào trong đáy tim khô
Trang nhật kí hoa dại đời tôi.
Mối tình lìa tan, câu giàu sang quên kẻ cơ hàn.
Chữ nghèo còn mang, nên người xưa đã bước sang ngang.
Thương nhau cớ sao, cho tình ta dang dở duyên đầu.
Lời thương hôm nào, sao bây giờ nỡ đành phụ nhau.
Mới ngày nào đây, mình hẹn nhau đến câu bạc đầu.
Mới ngày nào đây, nơi hẹn thề ngàn năm khó phai.
Giờ sao đổi thay, quên tình xưa, quên cả hẹn thề.
Người vui bên chồng, anh bên này nuốt lệ buồn trông.
Không đánh mà đau, không đánh mà đau...
Không đánh mà đau, khi người xưa đã bỏ ta rồi.
Không đánh mà đau, bởi người xưa giờ xa mất nhau.
Ai xui khiến chi, tình chẳng ra gì, vì đôi tay trắng, thân anh nghèo như mực mồng tơi.
Nuốt lệ buồn đau, khi tình xưa đã lỡ nhịp cầu.
Nuốt lệ buồn đau, khi tình ta đã xa mất nhau.
Người ta đón dâu, riêng mình tôi thui thủi âu rầu.
Nhìn em qua cầu, anh nghe lòng trĩu nặng buồn đau.
Bình bát ơ, buồn ai tan tác ơ
Lỡ mối duyên lòng buồn người bỏ xứ xa quê.
Bình bát ơ , tình sao chua chát ơ
Bởi ai phủ phàng qua cầu bỏ bạn mình ên
Ngày xưa, tình duyên hai đứa
Chung bến chung lòng, chung con đò lối nhỏ chờ mong
Ngày đó ơ, tình ai chưa ngó ơ
Bởi câu hẹn hò chờ ngày bình bát trổ bông
Rồi ngày bình bát trổ bông trái cũng chín vàng
Mà sao đò sang bến sông
Để bến sông , người thương nhớ mong
Ngóng trông con đò , con đò bỏ bạn người ơi
Ngày xưa , lối hẹn chiều mưa
Đón đưa nhau về , giờ đây người buông tiễn đưa
Câu thủy chung , tình đợi tình trông
Cớ sao thay lòng bỏ bậu bình bát đau lòng.
Chị hai đi lấy chồng xa, đã bao ngày qua nhớ mong quê nhà. Chị hai đi lấy chồng xa, bỏ cha mẹ già trông đợi héo hon.
Thương con xa xứ non long, an vui hạnh phúc bên chồng. Tình duyên măn nồng hay dang dỡ duyên son.
Thương hai mình hạt sương mai, lỡ duyên cách trở bao ngày, làm dâu xứ lạ, bao nổi buồn tủi phận em ơi.
Cảm ơn
Các nội dung báo cáo sẽ được xem xét trong vòng 24h và trong giờ hành chính.
Bình luận