Khung Cửa Sổ Nâu - Tratraicay
-
Nhạc sĩ: Tratraicay
-
Thể loại: Rap/Hiphop Việt
Xin lỗi Quý khách! Bài hát bị hạ tạm thời. Mong Quý khách vui lòng quay lại sau. Trân trọng cảm ơn!
Lời bài hát
Tự hỏi em có khóc, nấc trong từng đêm?
Liệu rằng bóng tối có ai chuyện trò cùng với em?
Ưu tư vùi chôn nỗi cay đắng, ánh mắt cố che lấp mơ ước?
Khung cửa sổ nâu chưa một lần vui...
Em vẫn ngồi đó cạnh bên chậu tường vy
Khung cửa sổ nâu nhìn phố xá đường đi
Anh bỏ quên đời lạc vào trong ánh mắt
Em ơi sao buồn thế có điều gì vừa đánh mất?
Em như là tia nắng, soi rọi con ngõ quen
Những nỗi buồn đó thật đẹp nhưng lại mang tính nhỏ nhen
Làm mắt em ướt, làm tóc em hờn
Làm em nhớ về ngày trước, ngày em chưa hề cô đơn
Mỗi chiều tà anh đi gõ đầu trẻ
Dạy cho tụi nhỏ phải có những ước mơ xa
Sống cứ bình dị chẳng thiết đâu màu mè
Nếu lỡ gục ngã cứ làm bạn cùng thơ ca
Ngôi nhà em thật đẹp cùng với khung cửa sổ nâu
Nhưng mà quang cảnh cứ ảm đạm không màu
Buồn tựa như một bức tranh sơn dầu
Trên chiếc xe đạp anh trộm nhìn đôi mi sầu
Anh thấy dưới nhà em có xe hơi
Chắc em là cô bé buộc phải nghe lời
Cạnh bên đó là một chiếc ván trượt đã bị ai đập nát
Nhưng anh cảm nhận được đó là một ước mơ bị dập tắt
Người mặc suit đen kia chắc chắn là ba
Đi vào bên trong khi khói thuốc vẫn phì phà
Cửa chính đóng lại anh nghe có tiếng hét la
Chắc ông khó tính lắm vì làm lặng im cả ngôi nhà...
Tự hỏi em có khóc nấc trong từng đêm?
Liệu rằng bóng tối có ai chuyện trò cùng với em?
Ưu tư vùi chôn nỗi cay đắng, ánh mắt cố che lấp mơ ước?
Khung cửa sổ nâu chưa một lần vui...
Rồi em vô tình bắt gặp anh nhìn em
Anh vội quay đi với cảm xúc kìm nén
Khi anh quay nhìn lại cánh cửa đã đóng mãi
Khung cửa sổ nâu chưa một lần sống lại
Nhưng này em ơi lo lắng điều chi
Xuống đây với anh để mộng mị nhiều khi
Đôi môi chỉ đẹp khi nó được cười nói
Và cho anh phép làm cho em trở thành con người mới
Như thói quen anh ghé lại mỗi khi đến đoạn này
Nhưng bất ngờ hơn em đã chờ sẵn bao lâu
Chiếc ván trượt em vẫn cầm trên tay
Em đã đi theo anh dù chưa nói được bao câu
Rồi mình đi qua nắng, chạy cả mưa
Vượt con đường ngắn chiếc cầu đó em qua chưa?
Ta sẽ còn dành cho nhau cả những sự yên lặng
Ngắm nhìn mặt hồ đang phản chiếu ánh trăng
Rồi mặt trời lên soi rọi căn lều nhỏ
Đã bao lâu rồi em chưa thấy điều đó
Đôi chim kia vẫn đang tự do trên nhánh
Em sẽ đi về nhà hay tiếp tục bên anh
Ngước mặt là trời, cuối đầu là đất
Sống trọn cả đời nên sẽ mỉm cười rồi nhắm mắt
Và em vẫn ngồi đó khung cửa sổ nâu tường vy
Anh cưỡi xe đạp trên từng mét đường đi...
Liệu rằng bóng tối có ai chuyện trò cùng với em?
Ưu tư vùi chôn nỗi cay đắng, ánh mắt cố che lấp mơ ước?
Khung cửa sổ nâu chưa một lần vui...
Em vẫn ngồi đó cạnh bên chậu tường vy
Khung cửa sổ nâu nhìn phố xá đường đi
Anh bỏ quên đời lạc vào trong ánh mắt
Em ơi sao buồn thế có điều gì vừa đánh mất?
Em như là tia nắng, soi rọi con ngõ quen
Những nỗi buồn đó thật đẹp nhưng lại mang tính nhỏ nhen
Làm mắt em ướt, làm tóc em hờn
Làm em nhớ về ngày trước, ngày em chưa hề cô đơn
Mỗi chiều tà anh đi gõ đầu trẻ
Dạy cho tụi nhỏ phải có những ước mơ xa
Sống cứ bình dị chẳng thiết đâu màu mè
Nếu lỡ gục ngã cứ làm bạn cùng thơ ca
Ngôi nhà em thật đẹp cùng với khung cửa sổ nâu
Nhưng mà quang cảnh cứ ảm đạm không màu
Buồn tựa như một bức tranh sơn dầu
Trên chiếc xe đạp anh trộm nhìn đôi mi sầu
Anh thấy dưới nhà em có xe hơi
Chắc em là cô bé buộc phải nghe lời
Cạnh bên đó là một chiếc ván trượt đã bị ai đập nát
Nhưng anh cảm nhận được đó là một ước mơ bị dập tắt
Người mặc suit đen kia chắc chắn là ba
Đi vào bên trong khi khói thuốc vẫn phì phà
Cửa chính đóng lại anh nghe có tiếng hét la
Chắc ông khó tính lắm vì làm lặng im cả ngôi nhà...
Tự hỏi em có khóc nấc trong từng đêm?
Liệu rằng bóng tối có ai chuyện trò cùng với em?
Ưu tư vùi chôn nỗi cay đắng, ánh mắt cố che lấp mơ ước?
Khung cửa sổ nâu chưa một lần vui...
Rồi em vô tình bắt gặp anh nhìn em
Anh vội quay đi với cảm xúc kìm nén
Khi anh quay nhìn lại cánh cửa đã đóng mãi
Khung cửa sổ nâu chưa một lần sống lại
Nhưng này em ơi lo lắng điều chi
Xuống đây với anh để mộng mị nhiều khi
Đôi môi chỉ đẹp khi nó được cười nói
Và cho anh phép làm cho em trở thành con người mới
Như thói quen anh ghé lại mỗi khi đến đoạn này
Nhưng bất ngờ hơn em đã chờ sẵn bao lâu
Chiếc ván trượt em vẫn cầm trên tay
Em đã đi theo anh dù chưa nói được bao câu
Rồi mình đi qua nắng, chạy cả mưa
Vượt con đường ngắn chiếc cầu đó em qua chưa?
Ta sẽ còn dành cho nhau cả những sự yên lặng
Ngắm nhìn mặt hồ đang phản chiếu ánh trăng
Rồi mặt trời lên soi rọi căn lều nhỏ
Đã bao lâu rồi em chưa thấy điều đó
Đôi chim kia vẫn đang tự do trên nhánh
Em sẽ đi về nhà hay tiếp tục bên anh
Ngước mặt là trời, cuối đầu là đất
Sống trọn cả đời nên sẽ mỉm cười rồi nhắm mắt
Và em vẫn ngồi đó khung cửa sổ nâu tường vy
Anh cưỡi xe đạp trên từng mét đường đi...
Cảm ơn
Các nội dung báo cáo sẽ được xem xét trong vòng 24h và trong giờ hành chính.
Bình luận