Đầu Đông - Decade
-
Nhạc sĩ: Decade
-
Thể loại: Rap/Hiphop Việt
ĐĂNG NHẬP
Để thưởng thức chất lượng âm nhạc tốt nhất
- Yêu thích
- Thêm vào
- Tải về máy
- Chia sẻ
-
Cài nhạc chờ
Cài Nhạc Chờ
Bài hát chưa có nhạc chờ. Vui lòng chọn bài khác
Lưu ý: dịch vụ chỉ hỗ trợ nhà mạng Viettel và Mobiphone
Đã hiểu
Lời bài hát
Tiết trời lập đông như những ngày năm đó, sao mà thấy buồn quá em ơi.
Liệu cơn mưa có vô tình mưa quá nặng hạt ướt áo em tôi.
Anh biết sẽ chẳng còn gì,chẳng còn giọt buồn em vương lại dưới mắt.
Chỉ còn anh ngẩn ngơ một thời lưu hằn kỷ niệm anh cho là mới nhất.
Từng dòng người cứ lặng lẽ qua, anh cứ đứng lặng im ở con phố năm nào.
Dẫu biết rằng em sẽ chẳng quay về, chẳng còn cùng anh đêm nằm ngắm trời sao.
Tuổi thanh xuân ôi sao qua nhanh quá, ngỡ chớp mắt mới hôm qua thôi mà.
Nhưng em ơi liệu em có còn giữ những hình ảnh đẹp nhất về duyên tình đôi ta...
Miền Trung mình mưa rồi em ơi, em có nghe mưa hát hay nghe anh thở dài.
Hỏi : “sợi tình anh liệu em có còn giữ hay em bỏ đâu đó rồi em sẽ trở lại ?”
Đông trải dài trên con đường anh bước,buồn nhuộm con phố nơi vô tình anh qua.
Chẳng còn em cười những tràn ríu rít những lần cùng anh dạo đêm đông lạnh giá.
Vì cuộc sống vô thường phải không hay do dòng đời ngược xuôi hối hả.
Tháo em ra khỏi mảnh tình anh để rồi lặng lẽ đẩy mình ra xa.
Một lần nữa anh lại nhớ em,biền Đà Nẵng đêm nay vẫn mơ hồ.
Cho anh chạm vào lòng biển lần nữa, mai choàng tỉnh giấc anh sẽ về cùng hư vô.
Gió đông thầm tới như em thầm rời xa
Khoác lên chiếc áo từng quen sao đã lạ
Bóng em còn đâu hay vẫn ở nơi đây trong anh
Nơi bờ biển có con tim thẫn thờ chệch đi một nhịp
Em ơi dừng lại !! Để anh kể em nghe câu chuyện đầu đông.
Là bầu trời xám xịt với những cơn gió bấc cùng đôi mắt anh sâu rộng.
Là cung đường cũ anh đưa em về với những đêm khuya u màu xám khói.
Là môi em cười má lúm xinh xinh vô tư lượn vòng dẫu trời xẩm tối.
Biển Đà Nẵng đêm nay vẫn êm ả, kỷ niệm anh – em nơi đây vẫn in hoài.
Vẫn chợt vỗ về là những cơn sóng cũ, vỗ những hoài niệm anh không cần tìm lại.
Có lẽ nỗi đau anh bất chợt ngủ yên, nhường chỗ cho da diết ùa về.
Để bây giờ anh mới nhận ra sao lửa trong tình anh mãnh liệt đến thế.
Đêm nay gió rít hổi hả, gió mang men tình anh và gió cùng say.
Tình yêu anh vẫn luôn nồng nàn, em mang theo rồi xa ở tít trùng mây.
Bỗng giật mình anh mới chợt nhận thấy: “cơn mưa qua thật nhanh nơi đây lại trong lành”
Chỉ một sợi hồng vô tình chợt đứt anh mới biết rằng tuổi trẻ thật mong mang.
Trả lại anh cô gái vẫn tinh khôi, cô gái năm xưa chưa từng vướng bụi trần.
Trả cho anh Thủy Mộc không son phấn, Thủy Mộc yêu anh – một tình yêu chưa lụi tàn.
Sương gió đời trai bấy nhiêu anh xem nhẹ, nhưng sợi tơ tình lại nặng tựa ngàn cân.
Anh yêu em, anh yêu làn môi gấc, thớ tóc bồng bềnh anh ngợ tựa làn vân.
Tình ta như gió với trăng, như mây với núi, như đêm với ngày.
Nghĩa là ta lướt qua nhau, có thể chạm nhau nhưng chẳng thể ở mãi.
Họ nói : “Mây bay vướng lại cuối trời.”
Anh nói : “Em bay vướng lại, một đời vào anh..”
Gió đông thầm tới như em thầm rời xa
Khoác lên chiếc áo từng quen sao đã lạ
Bóng em còn đâu hay vẫn ở nơi đây trong anh
Nơi bờ biển có con tim thẫn thờ chệch đi một nhịp
Liệu cơn mưa có vô tình mưa quá nặng hạt ướt áo em tôi.
Anh biết sẽ chẳng còn gì,chẳng còn giọt buồn em vương lại dưới mắt.
Chỉ còn anh ngẩn ngơ một thời lưu hằn kỷ niệm anh cho là mới nhất.
Từng dòng người cứ lặng lẽ qua, anh cứ đứng lặng im ở con phố năm nào.
Dẫu biết rằng em sẽ chẳng quay về, chẳng còn cùng anh đêm nằm ngắm trời sao.
Tuổi thanh xuân ôi sao qua nhanh quá, ngỡ chớp mắt mới hôm qua thôi mà.
Nhưng em ơi liệu em có còn giữ những hình ảnh đẹp nhất về duyên tình đôi ta...
Miền Trung mình mưa rồi em ơi, em có nghe mưa hát hay nghe anh thở dài.
Hỏi : “sợi tình anh liệu em có còn giữ hay em bỏ đâu đó rồi em sẽ trở lại ?”
Đông trải dài trên con đường anh bước,buồn nhuộm con phố nơi vô tình anh qua.
Chẳng còn em cười những tràn ríu rít những lần cùng anh dạo đêm đông lạnh giá.
Vì cuộc sống vô thường phải không hay do dòng đời ngược xuôi hối hả.
Tháo em ra khỏi mảnh tình anh để rồi lặng lẽ đẩy mình ra xa.
Một lần nữa anh lại nhớ em,biền Đà Nẵng đêm nay vẫn mơ hồ.
Cho anh chạm vào lòng biển lần nữa, mai choàng tỉnh giấc anh sẽ về cùng hư vô.
Gió đông thầm tới như em thầm rời xa
Khoác lên chiếc áo từng quen sao đã lạ
Bóng em còn đâu hay vẫn ở nơi đây trong anh
Nơi bờ biển có con tim thẫn thờ chệch đi một nhịp
Em ơi dừng lại !! Để anh kể em nghe câu chuyện đầu đông.
Là bầu trời xám xịt với những cơn gió bấc cùng đôi mắt anh sâu rộng.
Là cung đường cũ anh đưa em về với những đêm khuya u màu xám khói.
Là môi em cười má lúm xinh xinh vô tư lượn vòng dẫu trời xẩm tối.
Biển Đà Nẵng đêm nay vẫn êm ả, kỷ niệm anh – em nơi đây vẫn in hoài.
Vẫn chợt vỗ về là những cơn sóng cũ, vỗ những hoài niệm anh không cần tìm lại.
Có lẽ nỗi đau anh bất chợt ngủ yên, nhường chỗ cho da diết ùa về.
Để bây giờ anh mới nhận ra sao lửa trong tình anh mãnh liệt đến thế.
Đêm nay gió rít hổi hả, gió mang men tình anh và gió cùng say.
Tình yêu anh vẫn luôn nồng nàn, em mang theo rồi xa ở tít trùng mây.
Bỗng giật mình anh mới chợt nhận thấy: “cơn mưa qua thật nhanh nơi đây lại trong lành”
Chỉ một sợi hồng vô tình chợt đứt anh mới biết rằng tuổi trẻ thật mong mang.
Trả lại anh cô gái vẫn tinh khôi, cô gái năm xưa chưa từng vướng bụi trần.
Trả cho anh Thủy Mộc không son phấn, Thủy Mộc yêu anh – một tình yêu chưa lụi tàn.
Sương gió đời trai bấy nhiêu anh xem nhẹ, nhưng sợi tơ tình lại nặng tựa ngàn cân.
Anh yêu em, anh yêu làn môi gấc, thớ tóc bồng bềnh anh ngợ tựa làn vân.
Tình ta như gió với trăng, như mây với núi, như đêm với ngày.
Nghĩa là ta lướt qua nhau, có thể chạm nhau nhưng chẳng thể ở mãi.
Họ nói : “Mây bay vướng lại cuối trời.”
Anh nói : “Em bay vướng lại, một đời vào anh..”
Gió đông thầm tới như em thầm rời xa
Khoác lên chiếc áo từng quen sao đã lạ
Bóng em còn đâu hay vẫn ở nơi đây trong anh
Nơi bờ biển có con tim thẫn thờ chệch đi một nhịp
Cảm ơn
Các nội dung báo cáo sẽ được xem xét trong vòng 24h và trong giờ hành chính.
Bình luận