ĐĂNG NHẬP
Để thưởng thức chất lượng âm nhạc tốt nhất
- Yêu thích
- Thêm vào
- Tải về máy
- Chia sẻ
-
Cài nhạc chờ
Cài Nhạc Chờ
Đối với thuê bao Viettel
Để tải bài hát Có Lẽ Anh Còn Yêu - Minh Phúc,Kaisoul làm nhạc chờ
Mời Quý khách soạn tin theo cú pháp:
KB1 66316185 gửi 1221Giá: 3000đ
Lưu ý: dịch vụ chỉ hỗ trợ nhà mạng Viettel và Mobiphone
Đã hiểu
Lời bài hát
Anh từng nghĩ rằng mình sẽ lớn dần theo thời gian
Mặc kệ quá khứ … và sống an phận theo thời gian
Tự nhủ mình phải thật mạnh mẻ đối diện ánh bình minh
Rồi cũng đâu thể nào dấu màn đêm yếu đuối chỉ mình với chính mình
Có lẽ … tình cũ anh chưa quên .. mỗi giấc ngủ luôn có em bên
Thì hãy cho anh biết giải pháp…liều thuốc nào… giúp anh quên đi tên..
Em…. Đường về nhà với anh vẫn còn quá xa vì chỗ trống đằng sau xe
Mưa ơi đừng rơi nhé .. đừng cho anh khóc như đứa bé..
Nếu nước mắt có thể làm anh vui…làm anh quên đi tất cả
Thì anh nguyện được khóc 1 lần rồi quên em ngay trước khi .. gió ngã
Nhưng rồi sao em vẫn đâu hay khi anh khóa mình tim nghẹn thắt
Muốn gửi cho em vài dòng tin nhắn từng lời hỏi han nhưng lại tắt
Em.. hãy cho anh biết bây giờ anh nên phải làm gì đây
Quá khứ hiện tại trộn lẫn vào nhau chỉ còn bàn tay lạnh ngắt bờ môi cay
Em… hãy cho anh được yêu thêm 1 lần nữa…
Cứ xem mọi thứ như là bản thử nghiệm giờ ta Back Up không cần sửa !
Mel:
Đôi tay run run…anh nhớ…
Chân đi loanh quanh…giữa trời đêm trăng mờ…
Bài nhạc nhẹ nhàng lại làm nhói tim…
Dẫu biết vẫn đi tìm…
Ver Kai:
Anh đặt nỗi đau vào tâm trí…nhưng lý trí không thể thay tim…
Vì tình yêu này cho em quá lớn…dù cho câm nín, anh vẫn ở đây tìm
Lại những mảnh kí ức anh đã từng đập vỡ ngày em đi…
Em cứ ngoảnh mặt quay lưng về phía anh…liệu có còn nhớ anh tên gì?
Một lần thôi…hãy xem đi…
Để biết anh đã yêu em như thế nào…
Để hiểu ngày qua anh nhớ em ra sao…đâu biết tìm ai thế vào
Vị trí đó đã là của em…anh cắn chặt răng vì không thể thét
Rằng anh vẫn không quên…rằng anh vẫn nhặt từng mảnh về ghép…
Sẽ thật đẹp nếu ngày mai…sau cơn ác mộng này em lại trong vòng tay anh
Sẽ thật đẹp nếu mình được yêu lần nữa…không là bốn vách phòng vây quanh…
Đôi tay anh vẫn buông lỏng…chờ tay em đưa ra và nắm lấy
Vẫn tưởng tượng đôi mình nằm cạnh nhau giữa đồng và ngắm mây…
Tấm ảnh này…anh sẽ giữ…coi như là chút hy vọng cho ngày xưa…
Coi như chút sức mạnh còn lại giúp anh vượt qua những đêm giông gió đầy mưa…
Coi như cách mà con tim anh giữ em trong nó…
Biết đâu ngày mai trời nắng sẽ lại được nghe: “anh ơi dậy chưa???”…
Mặc kệ quá khứ … và sống an phận theo thời gian
Tự nhủ mình phải thật mạnh mẻ đối diện ánh bình minh
Rồi cũng đâu thể nào dấu màn đêm yếu đuối chỉ mình với chính mình
Có lẽ … tình cũ anh chưa quên .. mỗi giấc ngủ luôn có em bên
Thì hãy cho anh biết giải pháp…liều thuốc nào… giúp anh quên đi tên..
Em…. Đường về nhà với anh vẫn còn quá xa vì chỗ trống đằng sau xe
Mưa ơi đừng rơi nhé .. đừng cho anh khóc như đứa bé..
Nếu nước mắt có thể làm anh vui…làm anh quên đi tất cả
Thì anh nguyện được khóc 1 lần rồi quên em ngay trước khi .. gió ngã
Nhưng rồi sao em vẫn đâu hay khi anh khóa mình tim nghẹn thắt
Muốn gửi cho em vài dòng tin nhắn từng lời hỏi han nhưng lại tắt
Em.. hãy cho anh biết bây giờ anh nên phải làm gì đây
Quá khứ hiện tại trộn lẫn vào nhau chỉ còn bàn tay lạnh ngắt bờ môi cay
Em… hãy cho anh được yêu thêm 1 lần nữa…
Cứ xem mọi thứ như là bản thử nghiệm giờ ta Back Up không cần sửa !
Mel:
Đôi tay run run…anh nhớ…
Chân đi loanh quanh…giữa trời đêm trăng mờ…
Bài nhạc nhẹ nhàng lại làm nhói tim…
Dẫu biết vẫn đi tìm…
Ver Kai:
Anh đặt nỗi đau vào tâm trí…nhưng lý trí không thể thay tim…
Vì tình yêu này cho em quá lớn…dù cho câm nín, anh vẫn ở đây tìm
Lại những mảnh kí ức anh đã từng đập vỡ ngày em đi…
Em cứ ngoảnh mặt quay lưng về phía anh…liệu có còn nhớ anh tên gì?
Một lần thôi…hãy xem đi…
Để biết anh đã yêu em như thế nào…
Để hiểu ngày qua anh nhớ em ra sao…đâu biết tìm ai thế vào
Vị trí đó đã là của em…anh cắn chặt răng vì không thể thét
Rằng anh vẫn không quên…rằng anh vẫn nhặt từng mảnh về ghép…
Sẽ thật đẹp nếu ngày mai…sau cơn ác mộng này em lại trong vòng tay anh
Sẽ thật đẹp nếu mình được yêu lần nữa…không là bốn vách phòng vây quanh…
Đôi tay anh vẫn buông lỏng…chờ tay em đưa ra và nắm lấy
Vẫn tưởng tượng đôi mình nằm cạnh nhau giữa đồng và ngắm mây…
Tấm ảnh này…anh sẽ giữ…coi như là chút hy vọng cho ngày xưa…
Coi như chút sức mạnh còn lại giúp anh vượt qua những đêm giông gió đầy mưa…
Coi như cách mà con tim anh giữ em trong nó…
Biết đâu ngày mai trời nắng sẽ lại được nghe: “anh ơi dậy chưa???”…
Cảm ơn
Các nội dung báo cáo sẽ được xem xét trong vòng 24h và trong giờ hành chính.
Bình luận