Ánh Sáng Trở Lại - Nguyễn Lê Ngọc Báu, Various Artists
Xin lỗi Quý khách! Bài hát bị hạ tạm thời. Mong Quý khách vui lòng quay lại sau. Trân trọng cảm ơn!
Lời bài hát
Ánh Sáng Trở Lại
Cần một hơi ấm giữa đêm phố lạnh
Tìm một ánh sáng cuối con đường khuya
Còn bao giấc mơ đang chờ ta trở lại
Cố lên , đừng buông
Nghẹn cười khóe mắt,thắp lên hi vọng
Đẩy lùi chết chóc, xóa cơn dịch nguy
Màn đêm vỡ toang, ánh bình minh sẽ về
Stronger Together
Khi con tim nối bao yêu thương, chẳng còn đớn đau âu lo
Cùng chung tay sát vai, một niềm tin dịch kia sẽ tan
Cùng thắp lên mơ ước diệu kì
Một thế giới sống trong bình an
Cùng khát khao hạnh phúc ngập tràn
Khổ đau chinh chiến sẽ tàn
Người với thiên nhiên sống hòa bình
Từ phố xá ra nơi đại dương
Cùng khát khao hạnh phúc ngập tràn
Một hành tinh mãi trong xanh
Rap:
Hành tinh thì rất là to
Con người thì thật nhỏ bé
Chúng ta lại luôn âu lo làm thế nào thành chủ của nó
Khi sa mạc chưa thành cánh đồng
Thế giới thành khối bê tông
Khi Trái đất đã bắt đầu nóng dần
Thì biển sông ngập nhựa và rác nylon
Sống phá hoại thiên nhiên mà mơ ước cứ viễn vông
Và khi virus xuất hiện
Cả thành phố bị cách ly, còn bác sĩ làm việc không ngưng nghỉ
Ngưới lớn xuống đường xếp hàng xin ban phát từng khẩu trang
Trẻ con không được đến trường để vui chơi cùng các bạn
Có bao giờ chúng ta tự hỏi
Sống như thế có đáng không?
Và chúng ta sẽ thay đổi
Để cuộc sống tốt hơn không?
Cần một hơi ấm giữa đêm phố lạnh
Tìm một ánh sáng cuối con đường khuya
Còn bao giấc mơ đang chờ ta trở lại
Cố lên , đừng buông
Nghẹn cười khóe mắt,thắp lên hi vọng
Đẩy lùi chết chóc, xóa cơn dịch nguy
Màn đêm vỡ toang, ánh bình minh sẽ về
Stronger Together
Khi con tim nối bao yêu thương, chẳng còn đớn đau âu lo
Cùng chung tay sát vai, một niềm tin dịch kia sẽ tan
Cùng thắp lên mơ ước diệu kì
Một thế giới sống trong bình an
Cùng khát khao hạnh phúc ngập tràn
Khổ đau chinh chiến sẽ tàn
Người với thiên nhiên sống hòa bình
Từ phố xá ra nơi đại dương
Cùng khát khao hạnh phúc ngập tràn
Một hành tinh mãi trong xanh
Rap:
Hành tinh thì rất là to
Con người thì thật nhỏ bé
Chúng ta lại luôn âu lo làm thế nào thành chủ của nó
Khi sa mạc chưa thành cánh đồng
Thế giới thành khối bê tông
Khi Trái đất đã bắt đầu nóng dần
Thì biển sông ngập nhựa và rác nylon
Sống phá hoại thiên nhiên mà mơ ước cứ viễn vông
Và khi virus xuất hiện
Cả thành phố bị cách ly, còn bác sĩ làm việc không ngưng nghỉ
Ngưới lớn xuống đường xếp hàng xin ban phát từng khẩu trang
Trẻ con không được đến trường để vui chơi cùng các bạn
Có bao giờ chúng ta tự hỏi
Sống như thế có đáng không?
Và chúng ta sẽ thay đổi
Để cuộc sống tốt hơn không?
Cảm ơn
Các nội dung báo cáo sẽ được xem xét trong vòng 24h và trong giờ hành chính.
Bình luận